Rơi vào trong sự phân vân.
Một phần muốn làm đứa trẻ ngoan, một phần lại muốn tuân thủ lời hứa với Diệp Lâm Quân.
“Xin chào bà Oánh, cô Nguyên! Chuyện tối nay là chúng tôi xử lý!”
Đúng lúc này phía trước có mấy người đi tới.
“Hả?”
Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh đều sững sờ.
“Không chỉ có như thế! Trước đó ngài Diệp Lâm Quân là bị hãm hại, chúng tôi đã điều tra rõ ràng! Hiện tại chúng tôi hủy bọ lệnh cấm của ngài Diệp Lâm Quân, cho phép ngài ấy tiến vào Lạc Người kia nói.
Lý Từ Nhiệm lập tức hiểu ra đây là người nào.
“Cảm ơn mọi người, xin hỏi chồng tôi ở đâu?”
Lý Từ Nhiệm gấp gáp hỏi.
Cả nhà thông cảm cho nhóm lên chương ít trong thời gian chuyển qua web mới truyen3.one nhé! Mong cả nhà qua đọc khích lệ nhóm, chúc cả nhà vui khỏe!
“Trước mắt vẫn còn ở bên ngoài, ngày mai có thể trở về!”
“Chúng tôi còn muốn nói cho mọi người một tin tức tốt nữa, cơ thể Ngài Diệp đã tốt hơn một chút rồi, không đến mức phải nằm im một chỗ nữa, có thể ngồi xe lăn!”
“Thật là tốt quát Chỉ cần anh ấy trở về là tốt rồi!”
Người kia lại nói: “Còn phải cảm ơn mấy người ông Tần, Tần Bắc Sơn, là bọn họ khiến cho Ngài Diệp chuyển biến tốt đẹp “Vậy anh ấy có hy vọng khôi phục hay không?”
Ánh mắt Lý Từ Nhiệm lấp lóe, vẻ mặt chờ mong.
“Trước mắt mà nói thì có hy vong!”
Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh vẻ mặt mừng rỡ.
Thật ra cái này cũng là một bộ phận trong kế hoạch của Vệ binh Viêm Long.
Muốn truyền ra tin tức Diệp Lâm Quân có thể bình phục ra bên ngoài.
Kẻ thù sau khi nghe thấy tin này sẽ cảm thấy như thế nào?
Hắc chắn sẽ không để Diệp Lâm Quân