Diệp Quân Lâm gật đầu: “Có quan hệ, bởi vì anh chính là Côn Luân tướng quân, ở bữa tiệc anh đã nói qua rồi.”
Nghe lời này, Lý Tử Nhiễm ngay lập tức liếc Diệp Quân Lâm một cái: “Anh lại như thế rồi, em sẽ không để ý anh nữa.”
Trong cái nhìn của cô, chỉ là Diệp Quân Lâm đang khoác lác.
“Được rồi, anh với bọn họ không có quan hệ gì cả.”
Diệp Quân Lâm bắt lực nói.
“Vậy tại sao anh chỉ gọi một cuộc điện thoại không chỉ Thanh Long thiếu tướng đến, mà còn cả một quân đoàn?”
Lý Tử Nhiễm bối rồi hỏi.
“Tối hôm qua lúc anh đến đây tình cờ phát hiện Thanh Long thiếu tướng ở đây, anh liền kết luận Côn Luân tướng quân khẳng định cũng ở đây.
Hôm nay Diệp Diệu Dương gọi một đám người đến, anh liền gọi điện thoại nói rằng có người muốn đến ám sát Côn Luân tướng quân.
Vì vậy, ngay lập tức liền đến cả một quân đoàn.”
Diệp Quân Lâm chỉ có thể giải thích như vậy.
Nói sự thật người nhà lại không tin.
“Hóa ra là như vậy! Thảo nào Thanh Long thiếu tướng nói Côn Luân tướng quân ở đây.
Nói như vậy liền hợp tình hợp lý.”
_ Sau khi suy nghĩ Lý Tử Nhiễm liền cảm thấy tất cả điều được giải thích rõ.
“Em nghĩ xem có muốn mang thứ gì đi không? Nơi này anh không tính ở nữa!”
Diệp Quân Lâm nói.
“Không cần đâu, mang về nhà cha mẹ hỏi lại sinh ra phiền phức.”
Lý Tử Nhiễm lắc đầu.
Tô Hàng – biệt thự Thiên Thủy.
Là một trong những biệt thự xa hoa bật nhất ở Tô Hàng.
Tập đoàn vừa mới đưa ra thị trường, Diệp gia chính là ở đây.
Lúc này, chưa đến 9 giờ.
Đối với những người Diệp gia mà nói vẫn còn chưa đến thời gian làm việc.
Do đó phần lớn mọi người đều đang ở nhà.
Chính vào lúc này, có người khiêng Diệp Diệu Dương tiến vào.
Rất nhanh trên dưới Diệp gia đều biết chuyện, Diệp Diệu Dương cũng được đưa đến bệnh viện gần nhát.
Diệp Kiện Sâm, Diệp Đông Huy, Diệp Tây Huy toàn bộ đều chạy đến bệnh viện.
Diệp Kiện Sâm hỏi: “Diệu Dương thế nào rồi?”
“Diệp lão tiên sinh, Diệu Dương thiếu gia đã trở thành người thực vật, sợ là không thể tỉnh lại nữa.”
Bác sĩ kiểm tra xong, thở dài nói.
“Cái gì? Sống thực vật? Con trai tôi thành người thực vật?”
Diệp Tây Huy vẻ mặt không thể tin được.
Bác sĩ giải thích: “Diệu Dương thiếu gia đã bị đánh rất nghiêm trọng, đó là nguyên nhân chính dẫn đến việc trở thành người thực vật.”
Diệp Kiện Sâm vẻ mặt u ám hỏi: “Ai là người đem Diệu Dương về?”
Diệp Đông Huy thì thầm: “Cha, đó là hai kẻ lạ mặt, mang người về xong liền rời khỏi, nhưng để lại một câu…”
“Câu gì? Nhanh nói đi!”
Trên người Diệp Kiện Sâm tỏa ra một cỗ uy áp.
Diệp Đông Huy lập tức nói: “Đây là món quà đầu tiên Diệp Quân Lâm tặng!”
“Cái gì? Quà Diệp Quân Lâm tặng?”
“Như vậy là nói tắt cả mọi chuyện đều do Diệp Quân Lâm gây ra?”
Diệp Tây Huy thiếu chút nữa lật bàn: “Diệp Quân Lâm, con phải giết chết nó!”
“Nói cho tôi biết Diệp Quân Lâm hiện tại ở đâu, tôi sẽ xé xác nó ra”
Diệp Tây Huy đằng đằng sát khí.
“Lão Tam, chờ đã! Diệp Quân Lâm đây là đang cảnh cáo chúng ta! Có món quà thứ nhất, vậy sẽ còn có món quà thứ hai, thứ ba! Cha thật sự không ngờ rằng, sẽ có một ngày bị Diệp Quân Lâm cảnh cáo, hừ…”
Diệp Kiện Sâm chắp hai tay sau lưng, cười lạnh vài tiếng.
“Cha, con đã cho Nhất Long đi điều tra chuyện gì đã xảy ra.
Tin rằng sẽ sớm có kết quả thôi.”
Diệp Đông Huy nói.
Vừa dút lời, Diệp Nhất Long thở hỗn hễển chạy vào.
“Ông nội, cha, chú Ba con đã tra ra rồi.
Diệu Dương và Diệp Quân Lâm vì chuyện biệt thự ở Hoàng Gia Vương Phủ mà đánh nhau, Diệu Dương bị Diệp Quân Lâm đánh.”
Diệp Nhất Long u ám nói.
“Cái gì? Diệu Dương còn không thể thu thập tên Diệp Quân Lâm kia sao? Nó không phải thường xuyên đi cùng lão đại Tam gia ư? Thế nào mà một tên Diệp Quân Lâm cũng không giải quyết được, còn bị đánh thành người thực vật?”
Diệp Kiện Sâm hỏi.
“Đúng là có điều kỳ lạ ở đây, hơn nữa Tam gia còn mang theo thuộc hạ cùng Diệu Dương đến đó.
Nhưng Diệu Dương vẫn bị đánh, hiện tại Tam gia đối với chuyện này một chữ cũng không nhắc tới, còn khuyên chúng ta ngàn vạn lần không được đắc tội Diệp Quân Lâm.”
Diệp Nhất Long đem những gì tra được toàn bộ nói ra.
“Cái gì? Còn có chuyện này sao? Đây không phải là nói rõ Tam gia sợ rồi sao? Có thể làm cho Tam gia sợ hãi, Diệp Quân Lâm cuối cùng có năng lực gì?”
Diệp Đông Huy