“Thấy được, đủ thành ý rồi!” Y Vương thậm chí còn được sắp xếp trở thành một trong những người lãnh đạo của Liên minh chúa tế.
“Đã đến lúc thể hiện sự chân thành của các người rồi!” Richard mim cười.
“Hả? Làm sao thể hiện?”
Y Vương hỏi.
“Tôi đây cũng là bất đắc dĩ, nhố đâu các người giả đầu hàng, làm bộ gia nhập chúng tôi rồi bí mật tấn công nội bộ của chúng tôi, trong ứng ngoại hợp thì sao?”
“Không đâu, chúng ta làm sao có thể giải”
Mọi người lập tức phản bác.
Richard cười: “Vậy thì các người phải thực hiện một số hành động thiết thực xem!”
“Vẫn có người trông coi tuyến phòng thủ thứ tư, đúng không?”
Y Vương gật đầu: “Ừ,có người canh gác!”
“Các người có biết còn lại bao nhiêu người và sự phân bố sức mạnh không?”
“Không thể rõ ràng hơn!”
Vương Thừa Vũ hung hăng gật đầu.
“Để tỏ lòng thành của các người, vậy đề các người đi diệt bọn họ! Cái này không phải rất đơn giản sao? Với thực lực của các người, trong vòng một giờ đồng hồ sẽ giải quyết xong trận chiến!”
“Cái gì?”
Y Vương và những người khác sửng sốt.
Họ đầu hàng không do dự.
Nhưng đi giết những người đồng hương đang chiến đấu bên nhau thì có chút không đành lòng.
“Đây là nhiệm vụ của các người, và cũng là trận chiến đầu tiên của các người khí tham gia Liên minh chúa tể! Các người suy nghĩ đi!”
Richard không khỏi phấn khích khi thấy đám người chần chừ.
“Được rồi, giao cho chúng tôi!”