Trung Tâm Tô Hàng Bạch Chính Văn nhìn Lý Tử Nhiễm nói: “Dự án công viên sinh thái Thành Tây, tôi đã nghe lão Ngô của Cục xây dựng thành phố nói rồi, thật sự rất tuyệt vời, có gắng nhé.”
“Cảm ơn chú Bạch.”
Lý Tử Nhiễm gật gật đầu.
Khổng Nguyệt Hoa lại không quá nghiêm túc, cười nói: “Khả năng của Tử Nhiễm nằm ở chỗ đó.”
Triệu Nhã Lan nhân cơ hội nói: “Tôi cũng hy vọng anh trai và chị dâu có thể giúp…”
Bạch Chính Văn rất có quyền lực, đặc biệt là trong lĩnh vực kinh doanh.
Bạch Chính Văn liếc nhìn Diệp Quân Lâm, và lạnh lùng nói: “Chúng tôi có thể giúp đỡ, nhưng lại có vẻ như chẳng ra đâu vào đâu! Truyền ra ngoài thì người ta đánh giá thế nào chứ?”
Mọi người không ai là không hiểu ẩn ý, Bạch Chính Văn đang ám thị rằng Lý Tử Nhiễm là con dâu.
Khổng Nguyệt Hoa cười nói thêm: “Có điều, gia phong của chúng tôi từ trước đến nay rất nghiêm khắc, không được làm lung tung, mọi thứ đều phải rõ ràng.”
Ý của Khổng Nguyệt Hoa là Lý Tử Nhiễm có thể gả cho con trai mình, nhưng phải cắt đứt với Diệp Quân Lâm.
Lý Văn Uyên lập tức nói: “Hiểu hiểu, nếu không đã chẳng nuôi dạy được thế hệ sau xuất chúng như Thu Sinh!”
“Đi thôi, cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta tới thẳng khách sạn đi!”
Bạch Thu Sinh mỉm cười.
“Vâng, đi thôi.”
Bạch Chính Văn vẻ mặt nghiêm túc gật gật đầu, vô cùng kiêu căng.
“Khoan đãi”
Lúc này, giọng của Diệp Quân Lâm đột nhiên vang lên.
“Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Mọi người cùng nhau nhìn anh.
Diệp Quân Lâm nói với Lý Tử Nhiễm: “Tử Nhiễm, thật ra anh đã đặt tiệc sinh nhật ở nhà hàng, để anh đưa em tới đó!”
Nghe xong, Triệu Nhã Lan sốt ruột nói: “Hừ, cậu đặt tiệc sinh nhật thì sao? Thu Sinh đã sắp xếp xong hết ở khách sạn Grand Kempinski rồi! Một bàn hơn 10 vạn tệ! Cậu đặt cái gì chứ?”
Bạch Thu Sinh nho nhã cười nói: “Chỗ anh Diệp đặt có thể không đi.
Bàn tôi đặt tối nay nếu mà không tới, sẽ tổn thất mất mười mấy vạn, tổn thất của anh tôi đền cho, vài nghìn tệ là đủ chứ gì?”
Bạch Chính Văn nghiêm nghị