Nếu để Lý Tử Nhiễm biết rằng mười hai người này trước đấy đều đã uống thuốc giải rượu.
Chắc chắn sẽ giật bắn mình cho xem.
Đúng là điên rồi!
Diệp Quân Lâm bị điên chắc rồi!
Quản lý cấp cao của công ty Lý Tử Nhiễm đều sợ đến ngớ cả người.
Người ta bảo có thể chọn bao nhiêu người cũng được kia mà?
Ít nhất thì cũng nên kêu tới mười, hai mươi người đi chứ!
Bây giờ lấy hai chọi mười hai ư?2 Đầu bị hỏng rồi à?
“Được! Là chính các vị tự chốt đấy nhé!”
Tiêu Tiểu Long thầm nguýt một tiếng “đần độn” cho Diệp Quân Lâm, vội vàng quyết định, không để Lý Tử Nhiễm có cơ hội đổi ý.
“Không phải… tôi…”
Lý Tử Nhiễm còn định nói gì đấy thì Tiêu Tiểu Long đã cười bảo: “Chẳng lẽ Tổng Giám đốc Lý đây muốn đổi ý à? Như thế thì còn ý nghĩa gì nữa chứ? Mối làm ăn này không có cũng chẳng sao!”
“Không đổi ý! Tiến hành đi!”
Lý Tử Nhiễm làm ra vẻ dứt khoát tuyên bó.
Đám người Tiêu Tiểu Long lần lượt nhoẻn miệng cười.
Trong mắt bọn họ, thắng lợi chính là chuyện ván đã đóng thuyền.
Nhất là tối nya phải hành hạ Lý Tử Nhiễm cho đến chết mới được!
Bọn họ nhìn sang Diệp Quân Lâm, cũng cười.
Đây chắc là gián điệp nằm vùng bên Lý Tử Nhiễm của bọn họ rồi, đúng là chỉ đến đây để giúp đỡ cho bọn họ thôi!
Quả là ngu xuẩn!
Diệp Quân Lâm thế mà lại cười bảo: “Nếu muốn uống với sếp của chúng tôi, thì trước hét phải đánh gục được tôi đây đi đã!”
“Ha ha ha, được thôi!”
Đám người Tiêu Tiểu Long đã chẳng thể chờ nỏi nữa rồi.
Một tên Diệp Quân Lâm thôi mà, cho dù có mạnh đến đâu thì cũng uống thắng được máy người đây?
Huống chỉ tất cả bọn họ đều đã uống thuốc giải rượu rồi!
“Phải rồi, quy củ chỗ chúng tôi là, sau khi bắt đầu, tất cả những người không tham gia nhiệm vụ đều buộc phải rời khỏi đây!”
Tiêu Tiểu Long nhìn về tất cả các quản lý cấp cao bên phía Lý Tử Nhiễm.
Nếu không đuỏi hết tất cả những người còn tỉnh táo thì làm sao giày vò Lý Tử Nhiễm cho được?
- Óng..”
Mấy vị quản lý cấp cao hung tợn trợn trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm.
Tất cả họ đều trách Diệp Quân Lâm làm chuyện dại dột.
Vốn dĩ mười phần trăm lợi ích này có khả năng giành được rất lớn.
Một con sâu làm rầu nồi canh.
Sau khi những người này rời đi, chính thức bắt đầu.
“Người anh em, mọi người đều theo quy củ, mỗi nguời chúng tôi uống một ly, các người phải tiếp bấy nhiêu ly!”
Tiêu Tiểu Long cười bảo.
*Được thôi, nhanh lên đi! Mỗi người các người một ly, tôi mười hai, rót rượu!”
“Ha ha ha, người anh em đây quả thực phóng khoáng!”
Tiêu Tiểu Long càng ngày càng nhìn Diệp Quân Lâm như một thằng