Vương Nghệ Hiểu cười cười: “Chờ đi, sớm muộn gì Lý Tử Nhiễm cũng sẽ đi đến quỳ xuống lạy lục chúng ta thôi!”
Ngay khi Phó Quốc Thụy cùng những quản lý cấp cao khác trong tập đoàn biết chuyện, họ lập tức đến tìm Lý Tử Nhiễm.
“Tổng Giám đốc Lý, chuyện này không thể được!”
Lý Tử Nhiễm mang dáng vẻ chuyện đã định: “Mọi người không cân khuyên nữa, tôi ra quyết định rôi!”
“Cô phải nghĩ kỹ lại đi! Mười người bọn họ mà đi, thì cũng tương đương với lĩnh vực giải trí của tập đoàn Đông Thiên chúng ta sẽ sụp đổ! SỨc mạnh của chúng ta hoàn toàn dựa vào bọn họ cả!”
Phó Quốc Thụy gắp đến mức muốn khóc.
“Đúng vậy, tổn thất thực sự quá lớn! Bọn họ mà đi thì hậu quả trực tiếp nhất là bảy bộ phim chiếu mạng kia hoàn toàn hỏng, lỗ năm trăm triệu lận đấy ạ!”
“Đúng thế, sau này tất cả các hợp tác ở mảng giải trí cũng bị dừng lại, rất có thể còn bị cắt đứt hợp tác nữa!”
Những người khác trình bày những hậu quả nghiêm trọng sẽ xảy đến.
Lúc bấy giờ, Diệp Quân Lâm mới cười nói: “Sao thế? Không có họ thì không quay phim được nữa à?
Thay người là xong rồi!”
“Anh có phải là người quen thuộc với cái nghề này đâu mà nói! Chúng tôi đã tiền hành tuyên truyền xong xuôi hết rồi!
Hơn nữa yếu tố bảo đảm lợi nhuận cho phim chính là những minh tinh đang hot như họ đấy! Bây giờ lâm thời thay diễn viên khác, thế còn chưa đủ lỗ vốn nữa hả?”
Phó Quốc Thụy giận tím mặt.
*À à, có thể đúng là tôi là dân ngoại đạo, nhưng tôi lầy tư cách của một người thưởng thức phim ảnh để nói rằng, chất lượng phim mới là thừ quan trọng nhất.
Chất lượng phim tốt, tiếng lành đồn xa, chắc chắn sẽ nỏi lên thôi!”
“Những năm gần đây, trái lại, các bộ phim do những minh tinh mặt hoa da phấn chỉ có sức hút nhất thời kia đóng, rating của phim cũng cực kỳ bết bát! Lỗ vốn rất nặng!”
Diệp Quân Lâm giải thích.
Đám người Phó Quốc Thụy im lặng nghe phân tích.
Và đúng như