Sau khi ra bên ngoài, Từ Triết Ninh bắt đầu thảo luận với đội môi giới.
“Chúng ta chưa từng nghĩ chuyện này sẽ xảy ra, hiện tại giải trí Chí Thượng bị lật rồi chúng ta không thể ở lại được.”
Người đại diện, chị Vương lên tiếng: “Đúng vậy, danh tiếng của anh bị ảnh hưởng nghiêm trọng, có muốn lấy lại cũng khó.”
“Hay là thế này, chúng ta quay lại tập đoàn Đông Thiên.”
Vương Nghệ Hiểu có chút căng thẳng: “Có được không?”
“Ài, họ chắc chắn sẽ tức giận, nhưng chúng ta vẫn còn có thể mang lợi ích chọ bọn họ, tôi không tin họ sẽ không nhận.” Chị vương nói.
Từ Triết Ninh gật đầu: “Còn phải nói, dù gì chúng ta cũng là trụ cột, không có chúng ta họ cũng chẳng đào đâu được nghệ sĩ, chỉ dựa vào máy người mới chẳng có tí trình độ gì.”
“Sớm biết vậy không đi là tốt rồi! kịch bản này nếu để chúng ta diễn, tuyệt đối hay.
Giá trị và danh tiếng của chúng ta sẽ được nâng cao, nhanh chóng quay về, lần này chúng ta sản xuất giúp lão”
Vương Nghệ Hiểu âm thanh lạnh lùng nói.
Cô ta từ đầu đến cuối đều cảm tháy Trịnh Tử Hàm và Lô Minh Giai có thể nỏi tiếng, bởi vì kịch bản viết rất tốt.
Sáng sớm hôm sau.
Từ Triết Ngữ cùng với Vương “Lí tổng, quản lý của đi Nghệ Hiểu muốn gặp ngà Phó Quốc Thụy chạy tới nói.
“Tốt, mời bọn họ vào!”
Rất nhanh, đoàn người đã đi vào trong phòng.
“Lí tổng, chúng tôi sai rồi, nhất thời ngu muội, mong ngài tha thứ cho chúng tôi!”
Người đại diện là chị Vương nói.
Lý Tử Nhiễm cười cười: “Không có gì, ai chẳng hướng chỗ cao mà tới.
Người ta mạnh hơn chúng ta mài!”
“Không phải, chúng ra thật sự sai lầm rồi! Hiện tau chúng ta hi vọng quay về dù sao cũng là đội cũ,