Mọi người ở quân khu Kim Lăng ào ào đi điều tra xem gần đây đã xảy ra chuyện gì….
Thế mà lại làm cho quân đoàn của lữ đoàn Viêm Hoàng đang nghỉ ngơi ra trận!
Chắc chắn là có chuyện lớn!
Trong phòng tổng chỉ huy quân khu Kim Lăng.
Tổng chỉ huy ngồi trên ghế, cau mày.
Mấy phó tổng chỉ huy và những lãnh đạo khác bên dưới cũng cau mày như vậy.
“Tổng chỉ huy căn bản không biết là đã xảy ra chuyện gì, tỉnh Giang Nam và địa phương bên cạnh cũng không có chiến sự!”
“Đúng thế, đi hỏi dò Long Dã, Long Dã bảo là cơ mật, là lệnh mà tướng quân Côn Luân đích thân truyền xuống!”
“Không biết là hoạt động gì đây….”
Mắấy người báo cáo nói.
Tổng chỉ huy quân khu Kim Lăng thở dài với những tướng lĩnh khác: “Chủ yếu là sợ địa bàn của chúng ta xảy ra chuyện mà mình không biết gì cả, cuối cùng còn để tướng quân Côn Luân giải quyết!”
“Báo cáo tổng chỉ huy, hình như tôi đã nhìn ra một vài manh mối!”
Lữ trưởng đặc chiến Đinh Chí Viễn nói.
“Cậu nói đi!”
“Gần đây chuyện của Viên Sơn Hà ở thành phó làm xôn xao náo động, ông ta đang hiệu triệu những thủ hạ và học trò cũ, nghe nói là muốn đánh tới Tô Hàng!”
Đinh Chí Viễn nói.
“Ừ, tôi biết rồi, con nuôi và ba đại chiến tướng của Viên Sơn Hà đều đã mắt mạng ở Tô Hàng.
Bây giờ nghĩ nghĩ, Tô Hàng ngoại trừ tướng quân Côn Luân ra, thì ai mà có năng lực đối đầu với Viên Sơn Hà đây?”
Một vị phó tổng chỉ huy lập tức nói.
Hướng Văn Quân ngạc nhiên: “Ý của mọi người là