Ba người diễn vai phụ khác không chịu được cám dỗ, cũng ký hợp đồng.
Trước khi ba người Trịnh Tử Hàm rời đi, Dư Huy cười lạnh nói: “Cô Dư, bây giờ cô đang ni tiếng như này, nhưng đường đi của cô đã hẹp lại rồi đó! Thế mà cô lại từ chối lời mời của tập đoàn Tam Hưng! Ha ha…”
Dư Huy đây là đang uy hiếp trắng trợn.
Sau khi máy người Trịnh Tử Hàm rời đi.
Dư Huy vỗ vai Lô Minh Giai, cười nói: “Tiểu Lô à, tôi thấy Lý Tử Nhiễm không coi trọng cậu, muốn phong sát cậu!”
Lô Minh Giai kể cho anh ta chuyện của Diệp Quân Lâm.
“Ha ha, thì ra là cậu đã đắc tội chồng cô ta! Buồn cười thật đầy!”
“Nói thêm nữa, chồng cô ta thì tính là ân nhân gì cơ chứ, chẳng qua anh ta chỉ giới thiệu cậu qua, trở thành người lao động giá rẻ.
Năm trăm ngàn là đã sai bảo được cậu.
Cậu có biết trước mắt hai bộ phim này được chia bao nhiêu không? Sáu tỷ đấy!”
Dư Huy liên tục cười lạnh.
“Bụp bụp bụp…”
Lô Minh Giai hung hăng đấm vào tường, tức giận nói: “Lý Tử Nhiễm, cô thật là xấu xa! Tôi đã kiếm cho cô sáu tỷ, cô chỉ cho tôi năm trăm ngàn 2”
“Cho nên, cậu có muốn xem xét sang chỗ tôi không, tôi bảo đảm sẽ làm cho cậu nỗi tiếng hơn nữa! Năng lực của tập đoàn Tam Hưng cậu cũng biết mà!”
Dư Huy hỏi.
Lô Minh Giai cười nói: “Dư tiên sinh tôi đã suy nghĩ đến việc này từ lâu rồi! Tập đoàn Đông Thiên, tôi không ở lại nổi nữa!”
“Được, trước tiên cậu cứ ở tập đoàn Đông Thiên đi, đợi qua một thời gian nữa tôi sẽ ký cậu qua! Phải rồi, tôi