Tiền từ thiện cũng làm văn vẻ được sao?
Diệp Quân Lâm nhíu chặt chân mày: “Là ai? To gan như vậy?”
“Tập đoàn Tam Hưng! Hai ngày trước chẳng phải bọn họ có làm đêm hội từ thiện gửi vào một tỷ sao? Kết quả cái này giúp cho đồ vô sỉ, một đồng tiền không bỏ.
Bọn họ đã sửa các dự án từ thiện, tài trợ của chúng ta thành của bọn họ rồi.
Giấy chứng nhận từ thiện và các loại giấy tờ đều đã đổi thành Tập đoàn Tam Hưng!”
Phương Tử Tình tức mà không xả ra được.
Diệp Quân Lâm cũng tức không nhẹ: “Tương đương với chúng ta bỏ tiền làm từ thiện, bọn họ cầm danh dự đi mắt!
Bây giờ tắt cả mọi người tưởng cái này là việc từ thiện mà tập đoàn Tam Hưng làm, chúng ta không có liên quan gì cả, đúng không?”
“Còn không phải sao! Bây giờ tiếng vang của tập đoàn Tam Hưng rất tốt! Những học sinh, cụ già mà được chúng ta giúp đỡ đều tặng cò thi đua cho bọn họ, trên vách tường của các trường tiểu học hy vọng lớn, cô nhi viện và viện dưỡng lão đều treo biểu ngữ cảm ơn tập đoàn Tam Hưng! Hoàn toàn không có ai biết, sự thật là những số tiền đó là của chúng ta bỏ ra!”
“Chủ yếu nhất là chúng ta đã đi hỏi liên đoàn từ thiện, vì sao lại gặp phải tình huống như này? Liên đoàn từ thiện hoàn toàn không thừa nhận sự quyên tặng từ thiện của chúng ta! Họ nói là những hạng mục đó đều là tập đoàn Tam Hưng làm!”
Phương Tử Tình tức giận tới mức hít khí.
“Rầm!”
Diệp Quân Lâm hung hăng đạp vào vách tường.
Phương Tử Tình cũng bị dọa.
“Thật đáng ghét! Ngay cả hạng