Sau khi hội đấu giá kết thúc, ông ta lập tức muốn báo thù cho con trai mình!
“Đi, đi xem xem hai học trò của tôi ra sao rồi?”
Lee Jae Shil lo lắng cho học trò cưng.
Ngày hôm sau.
Sau khi tan làm, Diệp Quân Lâm tới chỗ Lý Tử Nhiễm.
“Bà xã, anh dẫn em tới một nơi!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.
Lý Tử Nhiễm nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ rồi hỏi: “Không phải anh lại muốn đi gây họa đấy chứ?”
“Phi! Trong mắt em anh anh thích gây vạ vậy sao?”
Diệp Quân Lâm phản bác nói.
Lý Tử Nhiễm nghiêm túc gật đầu một cái.
lửa tiếng sau, Diệp Quân Lâm lái xe tới sơn trang Đông Hô.
“Hình như nơi này là hội đấu giá, anh muốn tới đấu giá đồ vật gì đó à?”
Lý Tử Nhiễm hỏi.
“Đúng đấy! Vợt máy món đồ cổ làm quà tặng cho ba mẹ!”
Diệp Quân Lâm cười cười.
Lý Tử Nhiễm véo Diệp Quân Lâm một cái: “Anh đừng đùa nữa, tối nay máy món đồ bán đấu giá ít nhất là chục triệu, động một tí là lên đến cả trăm triệu! Anh lấy tặng ba mẹ, anh đùa à?”
Giờ phút này.
Bên trong sơn trang Đông Hồ.
Dư Huy đang cầm điện thoại, nghe căn dặn của Phác Thiên Tín.
“Dư Huy, anh phải nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng của anh! Anh phải lầy mười món bảo vật của Viên Sơn Hà vào trong tay tôi, không được rơi