Sau khi Choi Hong Man co giật xong, anh ta nằm trên đất không động đậy nữa.
Như là đã chết.
Làm thế nào mà quán quân đánh nhau như Choi Hong Man lại bay ra từ trong phòng hội nghị chứ?
Đánh từ tầng hai xuống tầng một ư?
Thật quá khó tin!
“Đây đây đây…”
Lee dai Jin đã bị dọa thật rồi.
Hình ảnh người bay xuống vừa nãy làm cho anh ta không thể nào quên.
Là một người Hàn quốc, anh ta rất rõ Choi Hong Man mạnh như nào.
Trong lòng người dân Hàn Quốc, Choi Hong Man chính là chiến thần vô địch không thẻ đánh lại được.
Đại đại rằng cơ thể của Choi Hong Man rất cứng rắn, đạn cũng không xuyên qua được.
Có một lần Choi Hong Man đánh nhau to với một bang hội nào đấy, trong người có bảy viên đạn, nhưng không hề ảnh hưởng tới việc tiêu diệt bang phái ấy.
Bảy viên đạn bắn vào da anh ta không thể xuyên qua, cũng sẽ không tổn thương tới xương cốt.
Cơ thể anh ta chính là tường đồng vách sắt!
Tới Hoa Hạ sao lại thành ra thế này?
Bị đánh thành dạng này luôn?
Người khác sao có thể tin được điều này cơ chứ?
“Mau đưa tới bệnh viện! Em còn ngây ra đó làm gì?”
“Em đi