“Láo toét!”
“Tôi lại phải để bụng lời cái cảnh cáo của một tập đoàn Vân Đình nho nhỏ ư? Thực là nực cười!”
Park Chun Shin tức giận nói.
“Đúng thế! Trước nay chưa từng có kẻ nào dám cảnh cáo tập đoàn Tam Hưng!”
Những người khác cũng quát lên.
Vũ Sâm bắt đắc dĩ lắc đầu: “Xem ra, các ông không có ý định sám hối rồi! Ông chủ nhà tôi đã nói rồi, thế thì cuối cùng các ông phải cút khỏi Tô Hàng, cút khỏi Hoa Hại”
“Ha ha ha ha..”
Nghe thấy lời nói của Vũ Sâm, người của tập đoàn Tam Hưng bật cười.
Bọn họ nhìn Vũ Sâm như nhìn một thằng ngốc.
Lại còn làm cho tập đoàn Tam Hưng cút khỏi Hoa Hạ ư?
Sao có thể chứ!
“Ha ha ha, đi về nói với ông chủ các cậu rằng, chưa biết ai là người cút khỏi Hoa Hạ đâu! Lần này tới, thù mới hận cũ tính một thể luôn đi!”
Park Chun Shin cười nói.
Có Lee Jae Shik ở bên cạnh, ông ta còn sợ ai chứ?
Lần này, nhất định phải quét sạch tập đoàn Vân Đình!
Khi đội xe của Tập đoàn Tam Hưng đi tới sơn trang Tân Hải, hiện trường sục sôi.
Người này là tổng phụ trách tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ đấy!
Tập đoàn Tam Hưng có sản nghiệp hơn trăm tỷ ở tỉnh thành, kiêu ngạo khắp tỉnh thành.
Cộng thêm trăm tỷ của bè phái Viên Sơn Hà nữa,