Thì ra ở giao lộ vừa nãy, bọn họ nhìn thấy Tiêu Thắm ngồi trong xe, nên đã vọt lên để xác nhận.
“Nghe nói nhà họ Triệu đã sắp xếp một hôn ước cho Tiêu Thám hả?”
Chu Tiểu Dũng, người hay đi theo Trương Đông Húc hỏi.
“Đúng thế, nhưng hôm nay tôi muốn trêu ghẹo Tiêu Thắm.
Cô gái này thật xinh, tôi đã nhớ thương cô ấy rất lâu rồi, ha ha…”
Trương Đông Húc vừa nghĩ tới Tiêu Thắm thì không kiềm chế được.
Hóa ra nhà họ Triệu mạnh hơn nhà họ Trương, Trương Đông Húc không dám làm gì.
Nhưng bây giờ trong cuộc chiến cướp địa bàn, nhà họ Triệu lựa chọn bo bo giữ mình, nhà họ Trương điên cuồng cướp đoạt.
Bây giờ nhà họ Trương cực kỳ hưng thịnh, mạnh hơn nhà họ Triệu rất nhiều.
Đương nhiên Trương Đông Húc sẽ to gan hơn, muốn trêu ghẹo Tiêu Thắm.
Sau khi hai chiếc ô tô này chèn vào chiếc Audi, tốc độ nhanh chóng giảm chậm.
Cuối cùng đi ở mức hai mươi mã lực, chạy chậm rì rì.
Ai nhìn vào cũng biết đây là cố tình!
Tiêu Thắm tức giận, hai mắt phun lửa.
“Anh rễ ơi, mấy người này cố tình đấy! Hừ!”
Diệp Quân Lâm không nói gì.
Anh bắt ngờ đánh tay lái sang bên phải, sau đó tăng tốc.
Lấy thế sét đánh không kịp bưng tay, nháy mắt đã vượt qua hai chiếc xe sang kia, nghênh ngang rời đi.
“Oanh†”
Nhìn thấy chiếc Audi nhanh chóng vượt qua.
Đám người Trương Đông Húc ngây ngẫn cả người.
Đây con mẹ nó