Tỉnh thành bắt chước Thái tử đảng ở Hoa Hải, thành lập một công tử xã.
Nhưng sao mà so sánh được, kém xa Thái tử đảng.
Cho nên vừa thấy được thành viên của Thái tử đảng ở Hoa Hải, đám cậu chủ này cực kỳ hâm mộ.
Sau khi Trương Đông Húc biết đối tượng hẹn hò của Tiêu Thám là Thái tử đảng, anh ta sợ tức mức suýt thì tè ra quần.
Nhìn thấy có nhiều người đang nịnh mình, Sở Thiên Truyền cũng rất là hưởng thụ.
Anh ta tiến tới trước mặt Sở Thiên Truyền, nói nhỏ: “Cậu Sở này, tôi muốn nói cho cậu biết một chuyện không tốt…”
Vẻ mặt Sở Thiên Truyền bình thản, anh ta nói: “2? Làm sao?”
“Hôm qua em tình cờ gặp cô chủ Tiêu Thắm!”
“Sau đó thì sao?”
“Cô ấy lại ngồi chung xe với một người đàn ông lạ mặt, dáng vẻ rất là thân thiết, giống như bạn tình!”
Trương Đông Húc nghĩ rất đơn giản, nếu mà đã không có được Tiêu Thấm, chi bằng hung hăng giáo huấn Diệp Quân Lâm.
Nghe tới đây, sắc mặt Sở Thiên Truyền nhoáng cái thay đổi.
Tuy mới chỉ là hẹn hò.
Nhưng trong suy nghĩ của anh ta, Tiêu Thấm đã là của anh ta rồi.
Ngồi chung một chiếc xe với người đàn ông khác?
Muốn chết!
“Đúng rồi, người đàn ông lái xe rất giỏi! Một chiếc audi, mà chúng tôi lái siêu xe cũng không đuổi kịp!”
Mấy người khác lập tức nói.
Lúc này, sắc mặt của Sở Thiên Truyền đã tái mét rồi.
Người phụ nữ của anh ta đã bị người khác động.
Sao mà không tức cho được?
“Anh ta là ai?”
Sở Thiên Truyền lạnh giọng hỏi.
“Cậu Sở à, tôi vẫn đang điều tra, tra ra sẽ báo cho cậu ngay!”
Trương Đông Húc run lẫy bảy.
Mấy người Chung Gia