Hóa ra người đã bao chỗ này hôm nay, họ không chọc vào được thật!
Đây là chọc là ông trời a!
“Hu hu hu…”
Mấy cậu chủ tâm lý yếu đuối, sau khi gặp phải tình cảnh này thì đều sợ hãi.
Mấy người Chung Gia Minh trực tiếp bị dọa cho khóc luôn.
Trêu vào những người khác, còn chống lại được.
Trêu vào những người này, ngay cả gia tộc cũng không còn.
Nếu để cho trưởng bối trong nhà biết, đoán chừng sẽ đánh chết họ mắt.
Sở Thiên Truyền cũng sợ hãi.
Cả người từ trên xuống dưới bị mồ hôi lạnh làm cho ướt nhẹp.
Nếu vừa mới tới Kim Lăng đã gặp chuyện, địa vị của anh ta trong nhà họ Sở ở Hoa Hải cũng sẽ hạ xuống.
Thậm chí còn bị Sở Nhậm Hùng trách phạt!
Ai mà ngờ được là, mấy vị cậu chủ ở Kim Lăng đều bị dọa cho tè ra quần, nằm trên mặt đất.
Nếu để người người của tỉnh thành biết, chắc chắn sẽ ngạc nhiên đến rớt cằm.
Mấy cậu ấm hàng đầu thế mà lại bị dọa thành như này?
Nhưng mà người mà họ gặp phải là những sếp lớn này!
“Các cậu có biết người bên trong là ai không?”
Trần Đằng quát lớn.
“Người bên trong là…”
Lúc Trần Đằng đang định nói ra thì bị Long Dã cắt ngang: “Là người mà các cậu mãi mãi không đắc tội nồi!”
“Đúng! Người mà các cậu có như thê nào cũng không đắc tội nổi!”
Sau khi Trần Đằng phản ứng kịp, ông ta lạnh lùng nói.
Trong suy nghĩ của mấy người Sở Thiên Truyền, người bên trong chắc chắn chính là ngang ngửa