Ngày thứ hai, lễ tang của Lã Chiến chính thức bắt đầu.
Hầu hết nhân vật có uy tín danh dự của Nam Hồng Môn đều đến dự lễ tang này, có thể nói nội tình của Nam Hồng Môn đều tụ tập ở đây.
Nói khoa trương hơn là những người này vừa giận dữ, cả phương nam đều sẽ run rẩy.
Hôm nay, hơn ngàn đệ tử Hồng Môn mặc đồ đen, đeo hoa trắng trước ngực, sắc mặt nghiêm túc.
Trên linh đường đặt một chiếc quan tài.
Bên cạnh, đám chiến thần Diêm La bị trói gô lại, không thể khóc kêu.
Lát nữa họ sẽ phải cùng xuống mồ với quan tài của Lã Chiến.
“Đệ nhất đường của Nam Hồng Môn đến tiễn đưa cậu Lãt”
“Đệ cửu đường của Nam Hồng Môn đến tiên đưa cậu LãI”
“Đệ nhị thập tam đường của Nam Hồng Môn đến tiễn đưa cậu Lã
Hồng Môn tổng cộng ba mươi chín đường, trải rộng khắp các vùng ở phương nam, hôm nay đều tề tựu để tham dự lễ tang của Lã Chiến.
“Quảng Bắc Hồ Hiền Văn đến tiễn đưa cậu Lãt! Xin chia buồn với ông Phó!”
“Quảng Nam Trác Văn Phi đến tiễn đưa cậu Lãt! Xin chia buồn với ông Phó!”
“Vân Quý Kiều Húc Đông đến tiễn đưa cậu Lãt! Xin chia buồn với ông Phó Không chỉ là đệ tử Nam Hồng Môn đến tham dự mà các ông trùm ở các vùng khác cũng đến dự lễ tang.
So với mấy ông trùng này, các gia tộc ở tỉnh Giang Nam thậm chí không có tư cách đến dự lễ tang.
Đây chính là đẳng cấp của Nam Hồng Môn.
Nếu lễ tang này tổ chức ở Hoa Hải thì có sẽ người đến dự sẽ tăng thêm mấy lần.
Nhưng Phó Thương Long vẫn lạnh mặt, không thể tự tay bắt ba người Diệp Quân Lâm, Lý Từ Nhiệm vấn là nỗi đau của ông ta!
“Đại ca, khách quý đến dự lễ tang đều đã đến đông đủ.” Lục Khấu Trọng đứng bên cạnh nhắc nhở.
“Ừ” Phó Thương Long nhìn lướt qua mọi người: “Đầu tiên, tôi rất cảm ơn các vị có thể đến dự lễ tang của