Những người này tuy mạnh nhưng vẫn chưa có kĩ năng.
Giao cho Nam Phương để huấn luyện họ thành vô địch.
“Hiểu rõI”
Mọi người đồng thanh nói.
Mọi người không ngờ rằng cuối cùng lại trở thành binh sĩ của Chiến thần Côn Luân Những người ban nãy không đồng ý, giờ trong lòng cũng thấm thấy may.
Ước mơ của vô số đàn ông Việt Nam, đã được họ vớ được.
Còn về Tứ đại Thiên Vương, nô bộc của sáu nhà thì Diệp Quân Lâm không nhắc tới.
Dù sao thì cũng là họ hàng của Phó Thương Long.
Anh vẫn mong những người này nộp quân phí.
Mọi người không thể tưởng tượng thế mà Nam Hồng Môn lại bị Diệp Quân Lâm xử lí như thế.
Diệp Quân Lâm trở về công ty như không có chuyện gì.
Lý Từ Nhiệm lại tìm đến anh.
“Hai chúng ta nói chuyện đàng hoàng đi?”
Thời gian này trôi qua nhanh quá, trong lòng Lý Từ Nhiệm đương nhiên thấy hoài nghỉ.
Cô cảm thấy nên tìm Diệp Quân Lâm nói cho rõ.
Sau khi tới công ty, Lý Từ Nhiệm hỏi: “Diệp Quân Lâm, rốt cuộc anh đã giấu em bao nhiêu chuyện?”
Không khí đột nhiên trở nên nghiêm túc.
“Khụ”
Nghe Tiêu Thấm nói thế, ngụm trà Diệp Quân Lâm vừa uống liền phụt ra