Trong câu lạc bộ.
“Mọi người đều uống nhiều rồi, các người đưa những người khác về, tôi đưa Tiêu Thấm về.”
Tô Lãng Long nói, muốn tách những người khác ra.
“Không được, chúng tôi đưa Tiêu Thấm về!”
Mấy nữ sinh nói.
“Không hiểu tôi nói gì à? Tôi đưa Tiêu Thấm!”
Tô Lãng Long tức giận.
Mấy nữ sinh chỉ có thể nhìn Tô Lãng Long đưa Tiêu Thấm rời đi.
“Bình!”
Khi Tô Lãng Long đang định đưa Tiêu Thấm lên xe, đột nhiên có người đạp cửa phòng ra.
Một người đi vào, sắc mặt rất đáng sợ.
Diệp Quân Lâm không nói câu nào, đi qua bế Tiêu Thấm lên, rồi rời đi.
Tốc độ của Diệp Quân Lâm quá nhanh, đến nỗi đám Tô Lãng Long không kịp phản ứng.
Đến khi họ mất dạng ở cửa.
Tô Lãng Long và mấy anh em ở trường thể dục lập tức xông ra ngoài.
Ra bên ngoài, bốn năm người Tô Lãng Long ngăn Diệp Quân Lâm lại.
“Mẹ nó chứ, mày là ai, bế người rôi chạy mất?
Tô Lãng Long tức giận nói.
Cậu ta phẫn nộ vô cùng.
Khách sạn có rồi, Tiêu Thấm say rồi,