Chính là không nể mặt nhau rồi!
“Đúng là không cho nhau chút thể diện nào! Chẳng qua mày chỉ là công cụ cho nhà họ Chí lợi dụng mà thôi!”
Chí Khiếu Thiên cả giận nói.
“Tôi đang nghĩ, có phải cậu ta thực sự muốn gia chủ tới mời về không?”
Chí Nguyên Sinh phân tích.
“Nó hỗn vừa!”
Chí Khiếu Thiên tức giận nói: “Nó chẳng qua chỉ là một đứa mồ côi bị vứt đầu đường xó chợ, có tư cách gì đòi ba đích thân tới?
Đúng là không biết xấu hổi”
“Nhưng cậu ta không về, chúng ta làm gì có cách nào? Cũng không thể cưỡng ép bắt về được.”
Phương pháp đó ông ta đã thử vào tối qua, hỏng bét.
Có điều đó cũng là phương pháp cực đoan nhất.
Chí Khiếu Thiên ngẫm nghĩ rồi không khỏi nói: “Ha ha, đúng là rượu mời không muốn lại cứ thích uống rượu phạt.”
“Thật sự cho rằng tao không có cách trị mày à? Tao sẽ khiến mày phải quỳ gối cầu xin tao dẫn về.”
Sắc mặt Chí Khiếu Thiên tối đi, mùi âm mưu như đang lên men
Diệp Quân Lâm biết nhà họ Chí sốt ruột tìm mình đi thế tội nên tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy.
Bọn họ nhất định sẽ còn bày trò phía sau.
Cho dù nhà họ Chí thuộc Hoàng gia thì thế nào?
Anh cần phải để vào mắt