Diệp Quân Lâm quả thực rất thảm.
Khó khăn lắm mới nhận người thân, lại bị đối xử như thế.
“Chồng, không nhận thân phận thì không nhận thôi, có gì ghê gớm đầu.”
Lý Từ Nhiệm an ủi nói.
Diệp Quân Lâm gật đầu: “Ừm, có gì đâu.
“Chồng yên tâm đi, có em ở đây, chúng ta cùng cố gắng, sớm muộn cũng có ngày nhà họ Chí coi trọng chúng tai”
Trong lòng Lý Từ Nhiệm đầy lòng tin, cô phải cố gắng, để bối cảnh thân phận Diệp Quân Lâm trở nên ưu tú hơn ai hết, đủ để đối đầu với nhà họ Chí.
Diệp Quân Lâm cười.
Đúng là chỉ có vợ quan tâm mình.
“Yên tâm đi, dù bây giờ hay tương lại, nhà họ Chí nhất định sẽ bị anh giãm dưới chân!”
Diệp Quân Lâm nói một câu đầy ý chí.
Sự xuất hiện của nhà họ Chí không gây ảnh hưởng tới Diệp Quân Lâm, mọi thứ vẫn như thường.
Mấy hôm sau, Diệp Quân Lâm đến quân khu Kim Lăng.
Nam Phương tìm anh có việc, tiện thể Diệp Quân Lâm cũng xem bộ dáng của Bách Thú Doanh.
Đây là một chiến đội toàn các cao thủ, huấn luyện kĩ càng, chiến thuật nếu tinh luyện, đội ngũ này chắc chắn sẽ có sức chiến đấu vô cùng khủng bố.
Nhìn Bách Thú Doanh với uy thế hừng hực, Diệp Quân Lâm rất hài lòng.
Nam Phương là giáo quan