“Nói đi, có chuyện gì?”
“Lãnh đạo Trần Đằng nói, ba trăm tỷ USD vốn đầu tư phát triển này do ngài toàn quyền phụ trách.”
Trương Thước nói.
“Tại sao?”
Diệp Quân Lâm rất tò mò nguyên nhân.
“Bởi vì sau khi ra chính sách, cách thương nghiệp bản địa đã không dưới mười nhà tìm lãnh đạo Trần.
Họ đều là doanh nghiệp ưu tú của Kim Lăng, cống hiến rất nhiều cho sự phát triển của Kim Lăng, họ yêu cầu, Trần Đằng lãnh đạo rất khó từ chối!
Cho nên, để công bằng tuyệt đối, lãnh đạo Trần Đằng cảm thấy nên để ngài phụ trách chuyện này.”
Trương Thước nói nguyên nhân.
Diệp Quân Lâm nghĩ nghĩ, nói: “Được thôi, gần đây tôi cũng nhàn, vậy để tôi xử lí.”
“Anh Diệp vất vả rồi, có yêu cầu gì, hãy ra lệnh cho chúng tôi!”
Trương Thước cúi đầu nói.
Sau đó, các kênh truyền thông truyền tin, hạng mục đầu tư phát triển ba trăm tỷ USD thay người phụ trách, là một lãnh đạo họ Diệp.
Kim Lăng cho ra thêm một hạng mục đầu tư, dẫn tới sự theo đuổi của vô số doanh nghiệp.
Doanh nghiệp bản địa cũng vô cùng thèm muốn.
Nhà họ Trịnh đương nhiên không ngoại lệ, họ sao có thể bỏ qua chuyện tốt này?
Nhà họ Trịnh triệu tập đất cả các thành viên lại, bao gồm cả Lý Từ Nhiệm.
“Lần này là một cơ hội tốt với nhà họ Trịnh, nhà họ Trịnh đã trì trệ nhiều năm rồi!
Nếu như có thể lấy được hạng mục lần này, thì là một chuyện rất tốt nhà