Hội trưởng và một số giám đốc đang họp.
Hội trưởng Thiệu Văn Ngọc lạnh lùng nói: “Lập tức đầu tư đại hội, tôi phát hiện có không ít thương nghiệp ở các nơi khác đến cướp mối làm ăn rồi.”
“Còn không phải sao! Chính sách lần này đưa ra, cổ vũ trắng trợn doanh nghiệp ngoại lai tới đầu tư phát triển, các doanh nghiệp từ bên ngoài tới đều như phát điên.”
Phó hội trưởng Trần Công Lượng tức giân nói.
“Ba trăm tỷ USD kia là của Kim Lăng, theo lý mà nói cũng phải đo thương nghiệp ở Kim Lăng xử lý phân phối! Sao bên trên lại giao cho một người trẻ tuổi chứ? Đây chẳng phải là làm ẩu sao?”
“Đúng vậy, nhiều tiền như thế sao có thể để rơi vào các thương nhân nơi khác? Chúng ta được hưởng ít hơn bao nhiêu!”
Đám người trong thương hội cực kỳ bất mãn.
“Tôi cũng đang lo lắng chuyện này.
Nghe nói người phụ trách trẻ tuổi này đề xướng việc cho các thương nghiệp bên ngoài tham gia, bảo là xúc tiến sự phát triển của Giang Nam! Tôi nhổ vào!”
Thiệu Văn Ngọc cả giận nói.
“Có thương hội Kim Lăng của chúng ta, đừng nói là thương nghiệp bên ngoài tham gia, cho dù một thành phố khác của Giang Nam cũng đừng hòng mơ tưởng! Miếng thịt này chỉ để cho chúng ta ăn thôi.”
Trần Công Lượng kiên quyết nói.
Thương hội Kim Lăng nghĩ rất đơn giản, các thương nghiệp nơi khác không được đụng đến ba trăm tỷ USD này.
Chỉ có thương nghiệp bản địa mới được “Hội trưởng, chúng ta phải làm