Võ Tiêu không nhịn được nhắc nhở: “Tổng giám đốc Nguyên, nên cất giữ chiếc hộp này thích đáng thì tốt hơn, lỡ như làm mất thì không ổn đâu.”
Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân đưa mắt nhìn Võ Tiêu.
Lý Từ Nhiệm hỏi: “Võ Tiêu, cô nói thế là sao? Chẳng lẽ chiếc hộp này có ý nghĩa đặc thù gì đó?”
Liên tưởng tới biểu hiện khác thường của Võ Tiêu lúc gặp Tần Uyên, ngay cả Lý Từ Nhiệm cũng cảm thấy Võ Tiêu có vấn đề.
“Tổng giám đốc Nguyên, chủ yếu là tôi thấy thứ này giống huân chương, khiến tôi có tình cảm đặc thù, cho nên cứ muốn giữ kỹ nó.” Võ Tiêu vội nói dối.
“Cũng có lý.
Vậy thì tôi sẽ bảo quản kỹ chiếc hộp này, cất nó vào két sắt đi.” Lý Từ Nhiệm cười nói.
Lúc này Võ Tiêu mới thở phào nhẹ nhõm.
Lý Từ Nhiệm lại cười hỏi Phùng Ngọc Hân: “Cậu tới tìm mình có việc gì?
“Gần đây chẳng phải điện ảnh của công ty cậu lại phá kỷ lục sao? Công ty giải trí Hoa Phong đứng đầu Việt Nam chuyên tới để học kinh nghiệm.
Buổi chiều đội ngũ của người ta sẽ đến, cậu chiêu đãi một chút, không chừng về sau sẽ có hợp tác.” Phùng Ngọc Hân đáp.
“Ừ, không thành vấn đề, cứ giao cho mình.
Đúng lúc mình đang rảnh.” Lý Từ Nhiệm ra dấu OK.
Công ty giải trí Hoa Phong là một trong ba công ty giải trí đứng đầu cả nước, ngôi sao hay hot face đều là đứng đầu.
Đừng nhìn hiện tại tập đoàn Lạc Thiên phát triển nhanh chóng, nhưng thật sự chỉ có mình Trịnh Thiết Hàm làm bộ mặt, còn con đường rất dài phải đi, cho nên học tập các công ty giải trí lớn như thế này thì sẽ rất có ích.
Lý Từ Nhiệm cố ý từ chối lịch trình khác để chờ đợi.
Đến chiều, ba chiếc xe hơi, bốn chiếc xe chở minh tỉnh đỗ lại trước cao ốc của tập đoàn Minh Cường.
Đội ngũ của công ty giải trí Hoa Phong đã đến.
Điều khiến Lý Từ Nhiệm vừa bất ngò vừa vui mừng là chủ tịch Trương Thiếu Huỳnh của công ty Hoa Phong đích thân đưa