“Đúng là thằng ngốc! Từ trước đến giờ tao chưa bao giờ gặp qua ai ngốc như mày!”
Có vài võ sĩ không đồng ý, tuyên bố muốn ra tay.
Kameda Ichiro ngăn lại bọn họ, cười nói với Diệp Quân Lâm: ‘Đừng nói là ông Cố đến! Cho dù bọn mày có mời được bất kỳ một vị đại gia nào đến đây, tao liền quỳ xuống mà trả tiền cho bọn mày!”
“Không phải mày nói hai mười phút sao? Vậy tao sẽ đợi hai mươi phút!”
Kameda Ichiro cười nói.
Chờ đến hai mươi phút sau, Diệp Quân Lâm không tìm ra được người nào đến, vậy thì anh nhất định sẽ thủ tiêu Diệp Quân Lâm.
Thời gian năm phút trôi qua.
Bồng nhiễn ngoài hành lang truyền đến một tràng tiếng những bước chân.
Kameda Ichiro thậm chí còn nhận được thông tin từ quầy lễ tân qua điện thoại báo rằng có rất người đang đến, không thể ngang lại được, đang xông thẳng đến văn phòng chủ tịch.
“ÂMI”
Ngay lập tức, cánh cửa văn phòng bị đá văng.
Xuất hiện một nhóm người đàn ông mặc vest đi giày da ùa vào.
Nhìn thấy những người này, Kameda Ichiro lập tức đứng lên.
Bởi vì anh biết tất cả những người này.
Họ đều là những người đứng đầu các gia tộc lớn, giàu có quyền thế ở Hoa Hải.
Người đến càng ngày càng nhiều.
Kameda Ichiro càng ngày càng hoảng sợ, hồn