Chiến Thần Tu La

Chương 1200


trước sau

CHƯƠNG 1200

Không biết tại sao, Tô Nhàn lại không khống chế nổi mình mà nói suy nghĩ trong lòng mình ra.

Lời vừa mới nói ra khỏi miệng, cô ta liền hối hận.

Nhưng lời nói giống như ly nước bị đổ đi, không hốt lại kịp.

Cô ta cũng thật sự không kiềm chế nổi.

Cảm giác thích, cảm giác yêu ấy đã hành hạ cô ta rất lâu rất lâu rồi, đêm nào cô ta cũng nằm mơ thấy Giang Nghĩa.

Trong mơ vui vẻ, hiện thực lại đau lòng.

Ngày nào cũng lặp đi lặp lại.

Cho nên không cần quan tâm nữa, muốn nói cái gì thì cứ nói cái đó. Tô Nhàn mặc kệ mọi thứ, cô ta chỉ muốn lúc này để Giang Nghĩa biết suy nghĩ thật sự trong lòng cô ta.

Cô ta chỉ muốn nói với Giang Nghĩa là em yêu anh.

Trong căn phòng cô đơn, người cô đơn, một mình nhàm chán xem phim truyền hình.

Đinh Thu Huyền ngồi trên giường, hai mắt xem tivi, nhưng mà trong đầu toàn nghĩ đến chuyện liên quan đến Giang Nghĩa.

Không biết tại sao trong lòng cô vô cùng sốt ruột và bất an.

Trong khoảng thời gian này ở bên cạnh Giang Nghĩa, cô cảm thấy vô cùng vui vẻ, mỗi lần nhớ đến những ký ức vui vẻ ấy liền nhịn không được mà lộ ra nụ cười tươi tắn.

Thẳng cho đến khi…

Hình bóng Tô Nhàn xuất hiện trong đầu Đinh Thu Huyền.

Một cô gái với dung mạo xinh đẹp, sức sống trẻ

trung, có được thứ mà Đinh Thu Huyền không có, mà lại là em gái của cô.

Nếu như trên đời này có ai có thể cướp Giang Nghĩa đi, ngoại trừ Tô Nhàn thì không còn ai khác.

Đinh Thu Huyền vẫn nhớ rõ lúc Tô Nhàn rời khỏi cùng Giang Nghĩa, trên mặt treo đầy nụ cười.

Đó là nụ cười hạnh phúc của con gái.

Chỉ có khi một cô gái cảm thấy thật sự vui vẻ thì mới có thể lộ ra nụ cười đó.

Nụ cười này thường xuyên sẽ xuất hiện trên mặt Đinh Thu Huyền, đều là những lúc ở bên cạnh Giang Nghĩa, bây giờ nụ cười giống như thế lại xuất hiện trên người bên cạnh Giang Nghĩa, chẳng qua đó là Tô Nhàn, em gái của cô.

“Nghĩa.”

Đinh Thu Huyền nhỏ giọng gọi tên anh, lần đầu tiên cô sợ hãi mất đi người đàn ông này.

Nghĩ tới thì thật sự buồn cười.

Cô còn nhớ rõ lúc Giang Nghĩa mới trở về, Đinh Thu Huyền đã luôn miệng lặp đi lặp lại là mình ghét Giang Nghĩa, xem thường Giang Nghĩa, còn muốn ly hôn với Giang Nghĩa.

Bây giờ thì sao đây?

Cô hận không thể một ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ ở cùng một chỗ với Giang Nghĩa, trong lúc bất tri bất giác cô đã yêu Giang Nghĩa sâu đậm.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện