Chiến Thần Tu La

Chương 1781


trước sau

Chương 1781

Giang Nghĩa cười lạnh một tiếng: “Tôi chỉ tường thuật sự thật mà thôi.”

“Được! Vậy tôi chấp nhận lời khiêu chiến của đồ đệ cậu, tôi ngược lại muốn nhìn xem người đi theo cậu học năm phút, có bản lĩnh gì để đánh bại tôi?! Có điều… nếu đồ đệ của cậu lại thua, thì như thế nào?”

Không đợi Giang Nghĩa mở miệng, Mạc Nguyên tranh nói trước: “Ai làm người đó chịu, ai khiêu chiến thì người đó gánh hậu quả. Nếu tôi thua, vậy Mạc Nguyên tôi từ nay về sau không đụng phải y thuật nữa, từ nay đổi nghề, không làm bác sĩ nữa!”

Rất ác.

Mạc Nguyên là thiếu chưởng quầy của tiệm thuốc Hồng Hội = tiệm thuốc lâu đời hàng trăm năm, không làm bác sĩ, vậy thật. sự là đại bất kính với tổ tông.

Thứ anh ta học nửa đời người, cũng biến thành thứ vô dụng.

Mạc Nguyên là cược toàn bộ tiền đồ của mình vào rồi, thật sự là quá ghê gớm.

Có bác sĩ vây xem khuyên: “Cậu Mạc, cậu tỉnh táo một chút, không thể cược như thết Giang Nghĩa đó là lợi dụng cậu để phô trương thanh thế cho cậu ta, cậu bị cậu ta lừa rồi.”

“Đúng đó, cậu Mạc, cậu cũng là bác sĩ, biết y thuật không thể giải quyết trong chốc lát, rõ ràng Giang Nghĩa là đang lừa cậu, không có ý tốt!”

Thậm chí có người chỉ thẳng Giang Nghĩa mà mắng: “Tiểu nhân miệng nam mô bụng đồ dao găm như cậu, có thể đừng dụ dõ cậu nhóc người ta không?”

“Giang Nghĩa cậu thật hạ tiện, cậu rốt cuộc tẩy não cậu Mạc kiểu gì thế? Chuyện thiếu đức như này cũng làm ra được, cậu không được chết tử tế”

Ở đây tràn ngập tiếng mắng nhiếc.

Giang Nghĩa trở thành đối tượng mọi người công kích.

Một mặt, mọi người đồng cảm

với Mạc Nguyên, mặt khác cũng cảm thấy bất mãn đối với việc Giang Nghĩa lợi dụng Mạc Nguyên.

“Haizz, cậu nhóc đáng thương, cậu ta tại sao cứ muốn tin tên lừa đảo đó chứ?”

“Ông chủ Mạc đã không được rồi, cậu Mạc cũng thấy sắp xong rồi, tiệm thuốc lâu đời, nhà họ Mạc rút theo cách thức như này, thật sự là quá đang tiếc đáng thương đáng cảm thán.”

“Tôi nguyên rủa cái tên khốn Giang Nghĩa không được chết tử tế!”

Đối mặt với lời mắng mỏ của mọi người, Giang Nghĩa vấn bất động, bình tĩnh như nước.

Giống như mọi chuyện đều không liên quan tới anh.

Socrates đứng ở đối diện thì rất hài lòng với cục diện hiện tại, mới vừa bắt đầu thì Giang Nghĩa đã chịu những lời mắng nhiếp ngập trời, đợi sau khi Mạc Nguyên thua thảm bại, Giang Nghĩa e là sẽ bị chết chìm trong nước bọt!

Như thế thì cô Laura nhất định sẽ rất vui.

Socrates cười trộm trong lòng.

Ông ta ho một tiếng, nói: “Nếu cậu Mạc Nguyên chân thành như vậy, vậy tôi thỏa mãn tâm nguyên của cậu. Tôi chấp nhận lời khiêu chiến của cậu, nếu cậu thắng, biển hiệu trả cho cậu, tôi cút khỏi nước V, mãi mãi không tới nữa, nhưng nếu cậu thua thì không được chạm vào y thuật, không thể làm bác sĩ như những gì cậu nói.

Mạc Nguyên gật mạnh đầu: “Quyết vậy đi.”

Lòng bàn tay của anh ta đều là mồ hôi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện