Chiến Thần Tu La

Chương 1785


trước sau

Chương 1785

Giống như chủ nông trại đuổi dê, cách Mạc Nguyên gõ chuông, làm cho thứ đó chạy nhanh theo hướng huyết quản xuống chân của bệnh nhân.

Càng ngày càng gần lòng bàn chân.

Ánh mắt của tất cả các bác sĩ đều nhìn qua, ngay cả mắt cũng không dám chớp, sợ bỏ lỡ chuyện ghê gớm.

Chân tướng cuối cùng cũng vạch ra.

Rốt cuộc thứ trong cơ thể bệnh nhân là cái gì?!

Ánh mắt của mọi người đều không tự chủ nhìn qua, trong lòng có mười nghìn dấu hỏi chấm, lẽ nào trong cơ thể của bệnh nhân đó có thứ không sạch sẽ?

Mạc Nguyên thật ra cũng không biết tại sao, anh ta chỉ là nghe theo lời của Giang Nghĩa rồi làm theo.

Nếu Giang Nghĩa nói làm như vậy có thể cứu người, vậy thì nhất định có thể cứu người, không sai được!

Mạc Nguyên tiếp tục lắc chuông, gõ nhịp, dần dần đuổi những thứ dưới làn da của bệnh nhân từ bên trong cơ thể xuống lòng bàn chân, cuối cùng những thứ đó từ chõ rạch ở lòng bàn chân chảy ra.

Một dòng máu đen xì.

Ở trong chỗ máu đó, có thứ mềm mềm giống như những con đỉa, nhìn trông cực kỳ kinh tởm.

“Đây chính là thứ khiến bệnh nhân ngủ mãi không tỉnh.

Mạc Nguyên phản ứng lại, thật ra bệnh nhân không phải thật sự bị trúng vận xấu, mà bị động vật’ không biết tên này xâm chiếm cơ thể.

Cái này giống đỉa trâu khi có người vì ăn thứ không sạch sẽ, dân tới ký sinh trùng đi vào cơ thể, từ đó biến thành kẻ đần.

Nguyên nhân bệnh của

bệnh nhân cũng là như vậy.

Cái gọi là vận xấu’ chính là chỉ ký sinh trùng kiểu này.

Những ký sinh trùng giống như đỉa đều rơi vào trong chậu lửa dưới chân bệnh nhân, không sót con nào, tất cả bị đốt cháy.

Mạc Nguyên thở phào.

Nếu đã biết nguyên nhân bệnh, thật ra chuyện còn lại đơn giản hơn nhiều.

Giúp bệnh nhân rửa sạch vết thương, kiểm tra toàn thân, nghỉ dưỡng phục hồi kiểu vậy, cho dù đổi bác sĩ khác cũng có thể làm được.

Sau khi xử lý đơn giản một phen, bệnh nhân đó cuối cùng cũng mở hai mắt ra, khôi phục ý thức.

Ký sinh trùng trong cơ thể được loại bỏ sạch sẽ, đầu óc của bệnh nhân cuối cùng cũng có thể nghe sự khống chế của mình mà đi suy nghĩ.

Mạc Nguyên lau mồ hôi lạnh trên trán, nở nụ cười.

Sau khi xem hết một loại biểu hiện đặc sắc của Mạc Nguyên, những bác sĩ ở xung quanh kia đều cảm thấy hoảng.

Bọn họ vừa rồi nói cái gì?

Nói Mạc Nguyên điên rồi?

Nói cơ nghiệp trăm năm của nhà họ Mạc bị hủy hoại rồi?

Còn nói Mạc Nguyên đi theo Giang Nghĩa học làm kẻ lừa đảo, thật sự là một loại nhục nhã?

Bây giờ bọn họ còn nói ra được ư?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện