Cô ta là một người có tính khí cộc cằn, nhưng vậy thì sao chứ? Ở trước mặt loại người không biết xấu hổ như này, cô ta càng quậy cường, thủ đoạn của đối phương càng tàn độc.
Chung quy lại, bạn chẳng qua chỉ là một người phụ nữ yếu ớt mà thôi.
Nhà hàng lừa khách.
Chính là bắt nạt loại phụ nữ yếu đuối giàu có từ bên ngoài tới như bạn!
Tân Uẩn rất không vui, nhưng vẫn giữ một chút lý trí, giữa tiền bạc, thể diện và sự an toàn của bản thân, cô ta vẫn biết phải chọn như nào.
Cô ta mở túi ra, thò tay rút ra một chiếc thẻ ngân hàng.
Cô ta tức giận, cô ta khó chịu, cô ta bất lực.
Nhân viên phục vụ hài lòng gật đầu: “Như vậy thì đúng rồi.
”
Anh ta lấy máy pos ra, vừa định quẹt thẻ ngân hàng, chỉ thấy một bóng người vạm vỡ chen vào, chen qua hai bảo vệ.
Một bàn tay cầm lấy chiếc thẻ ngân hàng đó trước.
“Bữa cơm này, tôi mời.
”
Tất cả mọi người sững người, đồng thời nhìn sang người đàn ông nói chuyện.
Tân Uẩn hơi nghiêng mặt qua, khi nhìn thấy người đàn ông, hốc mắt đã ươn ướt, người đến không phải ai khác, chính là Giang Nghĩa mà Tân Uẩn nhớ nhung!
Anh, quay lại rồi!
“Giang Nghĩa!”
Tân Uẩn kích động gọi lớn, nếu không phải đông người, cô ta có thể sẽ không kìm được mà lao tới ôm lấy anh.
Giang Nghĩa quay lại rồi, vậy đại biểu anh không sao, cũng đại biểu Tân Tử Dân không sao.
Giang Nghĩa trả thẻ ngân hàng cho Tân Uẩn.
Vẻ mặt của anh không cảm xúc nhìn sang nhân viên phục vụ, lạnh nhạt hỏi: “Một con tôm 534 nghìn? Tổng cộng phải trả 64.
5 triệu đúng chứ?”
Nhân viên phục vụ gật đầu: “Không sai, có điều coi như hai người gặp may, hôm nay tâm trạng của tôi vui, giảm 50% cho hai người, rồi bỏ đi số lẻ, trả 30 triệu là được rồi.
”
“Ừm, 30 triệu.
” Giang Nghĩa không vội đưa tiền, mà giơ nắm đấm lên, hỏi: “Anh biết tôi làm nghề gì không?”
Nhân viên phục vụ lắc đầu.
Giang Nghĩa nói: “Tôi là người phụ trách đập tường dỡ nhà, búa lớn 240 nghìn, búa nhỏ 150 nghìn.
”
“Anh nói cái này với tôi làm gì?”
“Tôi là muốn nói, hôm nay tôi ra ngoài khá vội, trên người không mang tiền,