Hai con rối này Tân Trạm lấy từ chỗ đạo sĩ Khúc, định bụng chuẩn bị để phòng hờ, không ngờ bây giờ phải tận dụng nó rồi.
“Cậu Tần, cậu lấy con rối ra là có ý gì?” Ngân Hoa bà bà khó hiểu hỏi.
“Thương tích trong cơ thể hai vị tiền bối kéo dài đã lâu, phương pháp tầm thường không thể tống hết toàn bộ độc tố ra ngoài được nên cần nhờ con rối ép chúng ra.”
Tân Trạm giải thích.
“Cậu bảo chúng tôi đánh nhau với con rối này để đả thông kinh mạch và xương cốt trong cơ thể, dùng cái này để bức độc tố còn sót lại trong cơ thể ra?”
Tửu Lão cũng hiểu sơ về dược lý nên nhanh chóng đoán ra nguyên nhân.
“Tuy lực chiến đấu của hai con rối này không tâm thường nhưng cũng không phải là đối thủ của hai chúng tôi, e là không thể đánh đến mức kiệt sức được.”
“Tiền bối, ông hiểu nhầm rồi”
Tân Trạm lắc đầu cười nói: “Không phải để hai người đánh nhau với nó mà là bị nó đánh.”
Sắc mặt Tửu Lão tối sầm.
“Để bị đánh thôi, không đánh trả à?” Hai ông bà lão hơi biến sắc.
Tân Trạm gật đầu đáp: “Nếu chỉ uống thuốc thì tác dụng của đan dược này chỉ có thể kéo dài vài ngày nhưng nếu ép độc tố còn lại ra thì có thể trị tận gốc hoàn toàn”
“Thằng nhóc này, có phải khi nãy hai chúng tôi hoài nghỉ cậu nên cậu cố ý cho con rối đánh chúng tôi để xả giận không hả” Tửu Lão cười khổ nói.
“Lão già này dài dòng quá, tôi đồng ý chuyện này, bị đánh thì bị đánh thôi, có thể bình phục là tốt rồi”
Ngân Hoa bà bà đi thẳng lên phía trước không hề sợ hãi.
“Tiền bối Tửu lão, nếu ông không thích con rối này, thật ra tôi đánh sẽ hiệu quả hơn” Tân Trạm nhìn Tửu Lão nói với vẻ nóng lòng muốn thử.
“Không cần cậu, con rối này là được rồi”
Tửu Lão co quắp khóe miệng, nhìn nét mặt của Tân Trạm cũng biết tên khốn này chắc chắn định bụng mượn cơ hội trả thù vì lúc ấy mình đã hành hạ cậu ta.
Mình sẽ không cho cậu ta cơ hội này.
Hai ông bà lão đều đi tới, Tân Trạm bật con rối lên.
Mắt con rối đỏ ngầu sáng rực lên, nó không biết gì gọi là kính già yêu trẻ vung quyền đánh ngay.
Ầm!
Hai người bị con rối đánh một quyền, ngã xuống đất.
Khi hai người đứng dậy đến gần, con rối lại tiếp tục ra quyền.
Buổi trưa này, hai con rối liên tục vung mấy nghìn quyền đấm binh binh bang bang không biết mệt mỏi.
Còn hai ông bà lão thì bị sốc hộc máu không ngớt, từ lúc ban đầu phun ra máu đỏ tươi đến mức phun ra rất nhiều máu đen, còn bốc lên một mùi hôi thối.
“Không nổi nữa rồi, tôi cảm thấy ổn lắm rồi”
Tửu Lão ngã xuống đất, cơ thể suy yếu không còn sức, thậm chí không còn ý muốn đứng dậy nữa.
Trạng thái của Ngân Hoa bà bà cũng không tốt hơn là bao, bà dựa vào thân cây thở hổn hển.
Tuy vẻ mặt hai người đầy mệt mỏi nhưng đôi mắt sáng ngời, sau khi nhổ máu đen ra, họ cảm thấy triệu chứng bệnh tích tụ trong cơ thể lâu nay đã biến mất.
Tần Trạm bước lên kiểm tra tình trạng của hai người một phen, sau đó gật đầu.
Anh đỡ hai người về phòng.
“Hai vị tiền bối, hai người nghỉ ngơi ở đây đi, sáng mai sẽ hoàn toàn hồi phục.”
Tần Trạm dứt lời thì rời khỏi phòng.
“Người trẻ tuổi này”
Nhìn bóng lưng Tần Trạm biến mất, vẻ mặt Tửu Lão trông cực kỳ phức tạp.
Lúc này ông thấy sảng khoái khắp cả người, không cần phải mượn rượu thuốc cay xè kia để che giấu hơi thở nữa, cảm giác đau đớn cũng không còn xuất hiện nữa.
Nỗi đau đeo bám mấy chục năm kia bỗng được người trẻ tuổi nọ đẩy lùi chỉ trong vòng nửa ngày.
Đây là chuyện mà trước đây ông không dám nghĩ đến.
Ngân Hoa bà bà hiếm khi tán dương: “Ông nói xem có phải người ở thế giới kia của tôi không”
“Bà được rồi đấy, đừng cứ gặp được thiên tài tuấn tú nào cũng nghĩ là người đến từ chỗ của các bà.
Tôi nói cho bà biết lối đi không gian đã bị Song Linh môn phá vỡ rồi, bây giờ e là thế giới này ngoài bà và Diệp Thành ra thì không có sinh mạng nào ở thế giới kia đâu” Tửu Lão khinh thường nói.
“Hừ, biết đâu được, dù không phải người của thế giới chúng tôi nhưng có lẽ đấy là huyết mạch