Lúc này trong tay ông đang chơi đùa cái mai rùa, đằng trước mặt đặt kiếm Nam Kha, đang cùng với mấy tên cấp dưới nghiên cứu bí mật Thuật Ngự Kiếm của thanh kiếm này.
“Tiểu bối Tân Trạm này, tôi vẫn luôn cảm thấy cậu ta có gì đó giấu giếm tôi, kiếm Nam Kha này dường như còn có chút bí mật gì đó mà tôi chưa khám phá ra được.”
Triệu Tấn Dục nhìn chằm chăm phi kiếm, nét mặt có chút uám.
“Trưởng lão Triệu yên tâm, có chúng tôi giúp đỡ, sớm muộn gì cũng có thể khiến cho kiếm tổ Thất phẩm này phát sáng trong tay không, thậm chí đến lúc đó có thể giành được vị trí trưởng lão trung tâm số một, cũng chưa chắc không thể.” Người trưởng lão kia cười khen tặng, nói.
“Hừ, ông nói đúng rồi, kiếm tổ này này tuy rằng tôi còn chưa lĩnh ngộ được hoàn toàn, nhưng Thuật Ngự Kiếm cũng đã học xong hết, Tân Trạm này đúng là cho tôi một thứ tốt rồi”
Ngay lúc đám người Triệu Tấn Dục đang nói chuyện, người trưởng lão nhận được truyền âm đã bay vào trong nhà giam.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Trận pháp bị hỏng chỗ nào.”
Ông ta đi lên tầng hai nhà giam, đến nơi của cai ngục và những người khác, lập tức cau mày quát hỏi, những tên này thật sự đáng chết, không một tên nào làm người ông ta bớt lo một chút.
“Ơ, sao trên người mấy người đều bị thương vậy.”
Ông ta đến gần mới phát hiện ra trên người những tên cai ngục này sai sai, thân thể mỗi người đều che kín vết roi, dường như bọn họ là phạm nhân bị đánh đập vậy.
“Là tôi làm đó.”
Một giọng nói nhàn nhạt vang lên, Tân Trạm từ một bên chầm chậm đi ra.
“Cậu là ai?” Người trưởng lão này sững sờ.
“Anh ta nói anh ta là do trưởng lão Tuân phái tới.” Mục Đồ ở bên cạnh nói.
“Trưởng lão Tuân? Thân tín bên cạnh ông ta tôi đều biết hết, sao chưa từng thấy cậu?”
Người trưởng lão này nhíu mày, đánh giá kỹ càng xung quanh trong chốc lát sau đó quay người đi.
“Có điều nếu là người trưởng lão Tuân phái đến thì bỏ đi”
“Muốn đi” Đôi mắt Tân Trạm lạnh lẽo, duỗi tay ra muốn chụp lại người này.
Rất hiển nhiên là kẻ này đã nhận ra được gì đó không đúng, đây là đang tính chạy trốn.
Âm!
Dường như người trưởng lão này đã sớm đề phòng, trên người nổ tung một đoàn sương