Chẳng qua là lúc sáng sớm, Diệp Uyển đã đi hỗ trợ thần y, nên chỉ có Diệp Tĩnh Thuận ở nhà.
“Tĩnh Thuận, dãy núi này gọi là dãy núi Thanh Long đúng không, bên trong có phải có rất nhiều yêu thú không?” Dù sao Diệp Tĩnh Thuận cũng chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, bị Tân Trạm hỏi vài ba câu liền lấy được không ít thông tin.
“img
“Thật là một đứa bé ngoan” Tân Trạm xoa đầu Diệp Tĩnh Thuận.
“Đi thôi, chúng ta đến dãy núi Thanh Long đi”
“Anh Tân ơi, anh không đùa giỡn chứ, anh và em đi sao, nhưng thực lực của em không đủ” Diệp Tĩnh Thuận kinh ngạc nói.
“Có anh bảo vệ em rồi, em không phải sợ, chỉ cần chịu trách nhiệm chỉ đường cho anh là được, chúng ta không đi vào chỗ sâu, chỉ đi một vòng bên ngoài thôi” Tân Trạm cười nhẹ.
Anh còn chưa đi qua dãy núi Thanh Long này bao giờ, lần đầu tiên đi thì tốt nhất nên tìm một người chỉ đường.
“Nhưng mà nếu chị gái biết chắc chắn sẽ đánh em mất” Diệp Tĩnh Thuận có chút động lòng, lại khẩn trương nói.
“Không nói thì cô ấy sẽ không biết, em đi chuẩn bị một chút, lát nữa chúng ta gặp nhau ở cửa thôn” Tân Trạm cười nói.
Rất nhanh sau đó, lúc Tân Trạm đi tới cửa thôn đã thấy Diệp Tĩnh Thuận cũng ôm một chiếc kiếm dài, đeo một cây cung, hồi