“Đây là có chuyện gì?”
Lãnh Uyên Thư hơi biến sắc mặt, cô nhìn qua mấy người, tu vi đều là Cảnh Xuất Khiếu cao phẩm.
Đột nhiên xuất hiện thay đổi như vậy, khiến cô ấy không chuẩn bị kịp, cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.
Lúc cô tới, chỉ nghe được một phần cuộc nói chuyện của Tân Trạm và Lão Hắc, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
Lão Hắc nhe răng cười vỗ lên người một cái, nhất thời phong ấn trong cơ thể vỡ vụn, ông ta hoàn toàn giải phóng tu vi cảnh thần phó phân nhất phẩm.
“Nói cô ngu ngốc cô còn không tin, cô thật sự tin rằng tôi cùng bọn họ giao dịch?”
“Đi mau, đó là một cái bẫy.”
Tân Trạm lần thứ hai mang theo Lãnh Uyên Thư, bay như tên bắn về một hướng.
“Chạy đi đâu!”
Bên này tu sĩ áo đen hét lớn, một chưởng vỗ ra một ngọn lửa dữ tợn.
Tân Trạm đáp trả lại một chưởng, thân hình thoáng lui về phía sau.
“Những người này thực lực không kém, Lão Hắc kia cô có thể đối phó được không?” Tân Trạm nhíu mày, nhìn về phía Lãnh Uyên Thư hỏi.
“Còn tu vi của anh, tại sao lại mất đi nhất phẩm rồi”
“Tôi ở Hỏa Vũ Tông, mượn tông chủ chí bảo, tu vi có thể tăng cao, nhưng ở bên ngoài thì không được”
Lãnh Uyên Thư cắn răng.
Trong lòng cô có rất nhiều nghi ngờ, nhưng lúc này cũng chỉ có thể tạm thời tin tưởng Tân Trạm, cùng với anh ta chiến đấu với kẻ địch.
“Nhớ kỹ, đừng để lộ công pháp bí truyền.” Tân Trạm đột nhiên nhắc nhở.
“Vì sao?”
“Cô nhìn lên bầu trời, có người ở giám sát chúng ta, tôi hoài nghi là Nhiếp Vân hoặc người của tông môn”
Ánh mắt Lãnh Uyên Thư đảo qua, con ngươi hơi co lại.
Phát hiện ở tên không trung, thình lình có một bảo