Ánh sáng phát ra từ nắm đấm màu vàng sáng bừng lên giữa khu vực đen kịt, chớp mắt liền tách ra thành hàng trăm bóng đen.
Tuy rằng tiếng sấm sét này cực kỳ uy lực, nhưng cuối cùng cũng bị nắm đấm trong sự oanh kích không ngừng của Tân Trạm đánh tan.
“Vượt qua cấp tám rồi” Tân Trạm lộ ra vẻ hưng phấn rõ rệt trên gương mặt.
Không ngờ tiến vào trong Đăng Tiên Trì không những làm cho thần thức hồi phục mà còn làm tăng tu vi.
Tân Trạm liếm môi, anh khá hài lòng với hiệu quả lần này.
Sau khi tu luyện xong, Tân Trạm đưa ánh mắt nhìn xuống đáy Đăng Tiên Trì.
Anh vẫn chưa quên, còn một việc anh vẫn chưa làm.
Tiến vào khu vực chất linh dịch màu đen, thực chất chỉ cách đáy vực một bước chân, Tân Trạm đã sớm chú ý tới dưới đáy của tầng linh dịch có một hình dạng mờ ảo với ánh sáng lung linh.
Trên thực tế, ánh sáng yếu ớt của nơi này là bắt nguồn từ nơi đây.
Lúc này, mọi chuyện đã kết thúc, Tân Trạm cuối cùng cũng có tâm tư để khám phá bí mật của Đăng Tiên Trì.
Cho dù đã từng được Văn Đại Sơn nói rằng Đăng Tiên Trì có liên quan đến thần thú, hay là Lãnh Uyên Thư nói rằng có thứ gì đó bị phong ấn ở nơi này.
Đăng Tiên Trì có thể tiết ra các loại linh dịch với màu sắc khác nhau cũng đủ làm cho người ta kinh ngạc.
Tân Trạm cũng dò hỏi qua, rằng hiện tượng kì dị của Đăng Tiên Trì trước đây đã thu hút một số cường giả đến khám phá bí mật, nhưng cuối cùng tất cả đều không thể trở về.
Cộng thêm việc Đăng Tiên Trì năm mươi năm mới mở một lần, vị trí của nó lại không thể di chuyển.
Vì vậy, ngoài hai môn phái còn lại của nước Đại Vũ, các môn phái lớn khác cũng mất đi hứng thú.
“Bất kể bí mật là gì, cứ đi xuống xem thử rồi