Đã đập nát chiếc đầu của Quỷ Lửa, người có thực lực lâu năm nhất của Cực Hỏa Tông.
Mà thời gian thì chỉ vỏn vẹn trong một tuần hương.
Tất cả mọi người đều nháo nhác hết cả lên, không biết Tần Trạm đã làm cách nào.
Nhưng sự thật thì đang bày ra trước mặt, Tần Trạm sống, còn Quỷ.
Lửa chết!
“Tần Trạm thắng rồi!”
Lãnh Uyên Thư vui mừng khôn xiết, tròng mắt tràn ngập hy vọng.
Còn Nhiếp Vân và toàn bộ người của Cực Hỏa Tông và bọn nhập.
cuộc thì đều kinh hoàng.
Quỷ Lửa chết rồi, vậy há chẳng phải muốn nói rằng Tần Trạm càng mạnh hơn, người như thế gia nhập cuộc chiến thì bọn họ sao còn đường thắng nữa?
“Đừng hoảng, cho dù Quỷ Lửa chết rồi, nhưng Tần Trạm chắc chắn cũng bị trọng thương, chúng ta vẫn có thể thắng”
Nhiếp Vân rống to lên với đám thuộc hạ đang sợ hãi, chấn an lòng người.
Sau đó ông ta bay về phía Tần Trạm, tròng mắt ngập tràn sát khí.
Chỉ cần giết chết Tần Trạm là bản thân có thể xoay chuyển, một lần nữa chiếm lấy ưu thế.
“Ông không chí hỏa mà cũng đòi giết tôi?”
Khóe môi Tần Trạm hiện lên nụ cười châm biếm, anh giơ tay ra, ấn đường lóe lên tia sáng.
Hàng ngàn lưỡi kiếm phi ra, tạo thành một hình thể kiếm rồng to lớn, nhào vào người Nhiếp Vân, khiến ông ta trong chớp mắt bị vùi dập trong gió lốc.
Khi Tần Trạm đối mặt với Quỷ Lửa thì không thể thi triển phép thuật này, vì chí hỏa của đối phương quá mạnh nên cấp bậc phi kiếm không đủ, dễ dàng bị ngọn lửa làm tan chảy.
Nhưng Nhiếp Vân không có hỏa chí, vậy nên Ngự Kiếm Quyết này anh phải tranh thủ sử dụng.
“Hơn nữa, đây là Đăng Tiên Trì, cơ thể bị thương thì đã làm sao, hồi phục là điều đương nhiên thôi.”
Tần Trạm hít sâu một hơi, trong Thức Hải, linh hồn Thanh Long đã đáp lại bằng một tiếng gầm dài.
Ngay sau đó, Tần Trạm giơ tay ra, hơi thở của long trảo lập tức tràn