“Là rất lợi hại”
Tần Trạm thờ ơ nói: “Tôi không làm cái gì, còn kém xa các cậu.
Chính là cũng nâng lên bát phẩm, thuận tiện giết hai tên Cảnh thần phó phân tam phẩm, còn có một tên nhất phẩm, thuận tiện lại tạo ra Chí Hỏa”
“Vê phần thu thập, có chiếc nhãn chứa đồ Cảnh thần phó phân tam phẩm vẫn chưa mở ra, cái khác còn có cái gì Cảnh Xuất Khiếu đại viên mãn, quả thực quá nhiều, tôi lười tính”
Tần Trạm nói xong, bên kia đột nhiên rơi vào yên tĩnh, Diệp Thành nhất thời câm nín, không biết nói gì.
Nghe những lời của Tần Trạm, Lạc Việt Ban và Chu Lam vốn đang đắc ý thì đầu óc cũng trở nên ngây ngốc.
Vốn dĩ muốn khoe khoang một chút với Tần Trạm, hiện tại cảm thấy anh so với bọn họ còn khoa trương hơn nhiều.
Cảnh thần phó phân tam phẩm, còn là hai tên, đây nói giết là giết được sao?
Nếu không phải đã biết Tần Trạm sẽ không nói dối, bọn họ chắc chắn cho rằng Tần Trạm đang khoe khoang.
“Coi như anh lợi hại, chúng tôi phục rồi” Diệp thành nghiến răng nói.
Không thể không thừa nhận rằng, tên nhóc con Tần Trạm này rất lợi hại.
“Các cậu hiện tại đang ở đâu?” Tần Trạm thấy bọn họ không còn kiêu ngạo nữa, cười hỏi.
“Vẫn còn đang ở trong một quốc gia nhỏ, trên thế này chỗ nào cũng tốt, chỉ là cmn quá lớn rồi, có điều chúng tôi đoán trải qua thêm một hai lần dịch chuyển là có thể đến thanh cổ Đông Hoàng rồi” Diệp Thành đầy cảm xúc nói.
Vốn dĩ bọn họ đã cướp được một lượng lớn linh thạch từ Cực Hỏa Tông, nghĩ răng chỉ cần kích hoạt đội đủ dịch chuyển trận là được, đi đến Thành cổ Đông Hoàng, không ngờ tới qua mấy ngày khoảng cách vẫn còn rất xa.
“Có điều cảm ứng của Chu Lam sẽ không có sai sót, nếu cậu không ở Thành cổ Đông Hoàng, vậy nhất định là Tô Uyên rồi.
Đợi tìm được Tô Uyên, chúng ta sẽ họp mặt nhau.”
“Được, các cậu đi trước, nếu gặp phải nguy hiểm không được manh động, phải đợi tôi đến” Tần Trạm trả lời.
Mặc dù anh không nói rõ, nhưng trong anh lại có chút bất