“Đạo hữu, cứu mạng!”
Khi người phụ nữ đang chạy vào trong, cô ta đột nhiên tìm thấy Tân Trạm, hai mắt cô sáng lên, như nhìn thấy hy vọng sống sót, tiến về phía anh.
Tân Trạm khẽ nhíu mày, từ trong đáy lòng, anh không muốn tiếp xúc với những tu sĩ xa lạ này.
Nhưng người phụ nữ khi nói chuyện đã rất khéo léo, khi cô †a chạy đến, hai con quái vật cũng chú ý tới anh, một trong số chúng tách ra và lao về phía anh với một tiếng gầm gừ trầm thấp.
Cho dù bây giờ Tân Trạm có chạy đi, quái thú cũng sẽ không buông tha cho anh.
Bất đắc dĩ lắc đầu, Tân Trạm lấy ra kiếm Thanh Đồng, một đạo kiếm quang chợt lóe ra.
“Chu thiên thập tam trảm, trảm thứ mười”
Tân Trạm quát khẽ, kiếm Thanh Đồng tỏa ánh sáng rực bay lên trời.
Vốn dĩ mặt trời vẫn chưa mọc, bầu trời đã lập tức sáng lên, một kiếm vô cùng chói mắt này, giống như mặt trời mọc, xuyên qua bóng tối vô tận.
Bùm!
Kiếm quang nhảy múa điên cuồng trên bầu trời, chém về phía quái thú, con quái vật giống như hổ này gầm lên chói tai, ngọn lửa bùng lên, lao thẳng tới kiếm quang.
Người phụ nữ sững sờ, ánh mắt lóe sáng.
Ngay cả con quái vật phía sau cô ta cũng nhất thời sừng sờ, quên cả đuổi theo.
Ngọn lửa gặp kiếm quang và ngay lập tức bị dập tắt, con quái vật hét lên và bị kiếm quang cắt làm đôi.
Con quái vật kia gào thét, vẫy đuôi, quay đầu bỏ chạy.
Mặc dù tu vi của nó vượt qua Tân Trạm rất nhiều, nhưng theo bản năng nó cảm thấy có gì đó không ổn khi nhìn thấy cái chết thảm thương của người bạn đồng hành của mình.
Nhưng trước khi nó quay đầu, Tân Trạm đã bước ra, đến trước mặt nó, kiếm Thanh Đồng bọc trong viễn dạ cực hỏa, một kiếm đâm qua.
Kiếm phong xuyên dọc theo cái miệng đang hé mở của con quái vật, viễn dạ cực hỏa bùng nổ, ngay lập tức đốt cháy nội tạng của con quái vật