Thì ở phía trên biển lửa, một thân ảnh từ lỗ thủng không gian bay tới gân bọn họ.
“Là Tân Trạm?”
Đám người ngẩng đầu, ai nấy đều có chút phấn khích.
Nhưng khi thân ảnh kia đáp xuống trước mặt bọn họ, mấy người đều choáng váng.
“Vân công tử, sao anh lại chạy đến nơi này”
“Hóa ra các người còn sống, Tân Trạm đâu?” Vân công tử nhìn thấy mấy người cũng sững sờ.
“Tân Trạm bảo tôi tìm được trận bàn, liền tới chỗ này gặp mặt, thật không ngờ anh ta vẫn chưa quay về.”
Vân công tử có chút hối hận nói: “Sớm biết anh ta không đáng tin cậy như vậy, ba cái cái trận bàn kia đáng lý phải giao cho tôi”
“Anh nói ai không đáng tin cậy”
Nhưng đúng lúc này, lại có một thân ảnh từ bên trên bay xuống, rất khác với các bay xuống từ từ của Vân công tử.
Toàn thân Tân Trạm được lửa bao phủ, giống như chiến thần lửa vậy, anh trực tiếp bước vào trong biển lửa.
“Tôi chỉ đùa một chút thôi mà, đây là trận bàn mà tôi tìm được”
Vân công tử cười khan một tiếng, ném trận bàn cho Tân Trạm.
Tân Trạm giơ tay đón lấy, lúc này trong tay của anh xuất hiện năm cái trận bàn giống y hệt nhau.
“Cái này là cái gì? Mẹ nó, bản nguyên khí hỗn loạn xông vào đây rồi”
Vân công tử đột nhiên cảm ứng được điều không ổn, ngẩng đầu nhìn lại, lập tức bị dọa đến suýt chút nữa hồn phi phách tán.
Chính là lúc Tân Trạm xông vào bản nguyên lửa này, phía sau lưng anh có vô số bản nguyên khí hỗn loạn đuổi theo, số lượng bản nguyên khí hỗn loạn đông nghịt không đếm nổi giống như trời mưa vậy, không ngừng xông vào trong biển lửa còn ngoan cố lao vào kén lửa.
Một khi những khí tức này tiếp xúc đến Tân Trạm, cho dù Tân Trạm có bản lĩnh hơn người, cũng sẽ lập tức bị bạo thể mà chết.
Tuy thần thức cảm nhận được động tĩnh ở phía trên, nhưng ánh mắt của Tân Trạm lại vẫn như cũ rất yên tĩnh, không có chút hỗn loạn nào.
U lam Minh Hỏa và Vĩnh Dạ Cực Hỏa từ trong lòng bàn tay của anh trào ra, nhiệt độ cực nóng tỏa ra xum quanh bốn phía, chỉ trong nháy mắt bao trùm lên năm cái cái