“A!”
Hộ vệ thấp kêu lên một tiếng hét thảm thiết, thân thể liền bị tan rã, chia năm xẻ bảy, bị một trảo này của Thanh Long làm cho thân thể và cả hồn phách đều bị hủy diệt.
“Thanh Long hóa ra lại là thần thú Thanh Long”
Vân công tử ngơ ngác nhìn chăm chú tất cả, anh mới chợt nhớ tới lúc trước khi mà Tân Trạm đối phó với Mộc Thăng Khanh thì có một thân ảnh màu xanh vụt ra trên người anh lúc đó.
Khi đó, anh cũng cảm nhận được một loại lực lượng không tầm thường xuất hiện vô cùng kì lạ lại cực kì mãnh liệt.
Nhưng mà anh lại chẳng thể ngờ rằng, thân ảnh màu xanh bên người Tân Trạm khi đó thế mà lại là một con rồng.
Hơn nữa lại còn là thần thú có huyết thống thuần khiết, là Thanh Long, một trong bốn thánh thú.
“Lê Thịnh!”
Hộ vệ cao ráo kia chợt kinh sợ, anh ta trơ mắt nhìn thấy hộ vệ thấp kia chết ở ngay trước mắt chính mình, nhịn không được hét lên một tiếng thật to.
Anh ta bỗng nhiên nhào tới, nhưng mà khí tức của thần thú này cùng cả long trảo kia lại tiêu tán đi như là một làn sương mù, bóng dáng biến mất.
Bốn phía đều không cảm ứng được bất kì khí tức nào cả.
Vân công tử và Tử Kim Thanh cũng sửng sốt, Thanh Long còn trọn vẹn như thế, chứng tỏ Tân Trạm cũng không bị tòa bảo tháp kia trấn áp, nhưng mà Tân Trạm đâu rồi.
“Bắt lấy tên đó”
Nhưng mà vào lúc này, trong lòng Vân công tử và Tử Kim Thanh đồng thời vang lên tiếng của Tân Trạm.
Đôi mắt hai người chợt sáng lên, đã nhiều lần phối hợp với Tân Trạm nên bọn họ cũng nhanh chóng ý thức được ý đồ của Tân Trạm.
Lần này, hai người chợt bất chấp tất cả liều lĩnh lao tới chỗ hộ vệ cao ráo kia, đều tự mình thi triển phương thức, liều mạng dây dưa giữ chặt lấy hắn.
Ở ngoài biển lửa, phía trên bầu trời cao kia, Tân Trạm tĩnh lặng ngồi xếp bằng trên huyền phù.
Ở trên đầu anh có một cái