Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

1658: Chương 1657


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nhưng thời thượng cổ kết thúc, Ma tộc tháo chạy, Ma Tôn đã biến mất giữa dòng sông lịch sử.

Nhưng người đàn ông trước mắt, lại là Ma Tôn.

Nếu như là Tố Thế Ma Tôn, thì sẽ làm cho ba người Trần công tử gần như là hộc máu.

Bọn họ nỗ lực lâu như vậy, cho răng có thể kế thừa được thông thiên, kết quả lại thành tẩm bổ cho tên ma đầu này.

Trước đây bọn họ còn trách cứ Tân Trạm, mà hục hặc với nhau, thực sự là vô cùng ngu xuẩn cậu cũng không tồi, lại có thể xác định được thân phận của bổn tôn, nếu không phải tôi đã có người đoạt xá thích hợp, chắc chắn tôi sẽ nhin không được mà đoạt xác cậu.”
Tố Thế Ma Tôn tán thưởng mà nói: “Được rồi, giờ thích cậu biết ổn tôn cũng nói rồi.


Trước khi giết cậu, tôi cũng muốn biết, vì sao cậu lại đoán ra là tôi”
“Từ bước nào? Trong chỗ của hỏa diệm, hay là ở cửa sinh tử? Lão phu muốn biết, rốt cuộc bước nào của tôi đã không đủ hoàn mỹ”
“Là ảo cảnh trong sương trắng” Tân Trạm nói.

Nụ cười của Tố Thế Ma Tôn liền cứng ngắc lại, cười lạnh mà nói: “Này là không thể nào, lão phu ở trong làn sương trắng không hề ra tay giết người, đều là dũng thức hảy của Như Ý, để được thủ đoạn ảo thuật đó, căn bản không hề xuất hiện bất cứ thủ đoạn nào của Ma Tôn cả”
“Vì thế nên ảo thuật của cậu thực sự quá kém, làm tôi khó mà tin được, đây là thử thách ảo thuật đặc biệt của Như Ý Tiên Tôn.”
Tân Trạm lắc đầu nói: “Hơn nữa, ông không nên lúc cuối cùng muốn giết tôi, bị người có thể kế thừa vạch trần thủ đoạn, Tiên Tôn chân chính chắc phải vui vẻ, chứ không phải là thẹn quá hóa giận”
Tố Thế Ma Tôn gật đầu, thở dài một hơi nói: “Tuổi tác lớn

rồi muốn lén lười biếng một chút, không ngờ được là chỉ tiết nhỏ như vậy mà cũng bị cậu phát hiện ra.”
“Vốn dĩ, là con rệp của cậu đã làm bại lộ thân phận của bản tôn”

“Cậu lại nói đúng rồi, mục đích chính của năm người các người chính là giúp tôi đi lấy ngũ hành của lão tặc Như Ý đó, giúp tôi chuyển hóa, để hấp thu bọn chúng”

Tố Thế Ma Tôn sờ cằm, ông ta vung tay lên.

Tân Trạm chỉ cảm thấy được lực hút của lốc xoáy trong lòng bàn tay trở nên mạnh hơn.

“Giờ tôi đã có thể hấp thụ bốn đạo bản nguyên rồi, chỉ thiếu bản nguyên hỏa diệm của cậu nữa thôi, hơn nữa tôi chân thành nhắc nhở cậu, lực hút của lốc xoáy này, cậu không thể thoát ra được đâu, khỏi vùng vẫy, càng vùng vãy thì tốc độ lại càng nhanh”
“Thực sự là một vãn bối thông minh, đáng tiếp lại sắp chết rồi” Tố Thế Ma Tôn nhìn Tân Trạm mà nói mỉa.

“Cậu đoán được mọi chuyện đều không sai, nhưng thế thì sao cơ chứ? Cho dù có thông minh nhanh nhạy đến đâu đi nữa, vẫn không phải là sẽ trở thành đồ ăn của tôi như ba tên ngu ngốc kia sao?” Tố Thế Ma Tôn cười nói.

“Vì vậy, cậu có thông minh đến mấy đi nữa cũng vô dụng, vẫn chết như thường, chẳng qua là đau khổ hơn mà thôi.”
Sắc mặt ba người Trần công tử vô cùng khó coi, so với Tân Trạm, bọn họ thực sự là rất ngu ngốc.

Tố Thế Ma Tôn bị lật tẩy thân phận, giờ hoàn toàn lật bài rồi..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện