Tàn hồn cảm thấy sợ chết, miệng cứ luyên thuyên như là pháo hoa vậy.
Nhưng mà gã nhìn thấy Tân Trạm không có động tĩnh gì, lại nói ngược lại: “Thực ra tao cũng rất hận Ma Tôn, mày tha cho tao, mày tao trong ngoài phối hợp, nhất định có thể hủy được tế đàn của Ma Tôn, đến lúc đó ông ta xong đời rồi”
“Tân Trạm, cái tên đáng chết này, chắc chắn Ma Tôn sẽ báo thù cho tao”
Nhìn thấy Tân Trạm liên tục tăng thêm năng lượng của ngọn lửa, Tàn hồn hoàn toàn tuyệt vọng rồi, gã vừa chửi rủa, vừa liều mạng mà muốn giãy dụa người, rời khỏi đây.
Nhưng ánh sét lóe ra, biến thành một đường như đường sét, làm cho gã không thể thoát khỏi được.
“Ruồi nhặng, thì nên ẩn nấp vĩnh viễn đi”
Tân Trạm cúi đầu, mỉa mai mà giãm lên người Tàn hồn, không chế lấy gã.
“Nhưng mà nếu mày đã thích cơ thể này, vậy thì tao lại càng tò mò hơn, mày đồng ý chết với nó, hay là biến thành ruồi nhặng”
Ầm!
Tân Trạm nắm tay lại, đột nhiên năm lấy ngọn lửa kia, sau đó đánh mạnh một quyền, hung hăng mà đánh một ầm lên mặt Tàn hồn.
Mặt đất liên lún xuống, trong nháy mắt Tàn hồn liền bị đập sâu vào trong đất.
Mà hỏa diệm tỉnh túy, lại đi theo chưởng đó của Tân Trạm, điên cuồng chui vào trong cơ thể Tàn hồn.
Anh sớm đã biết tàn quỷ này sẽ không ngồi yên chờ chết, chắc chắn sẽ chạy, vì vậy sớm đã có chuẩn bị.
Tiếng sấm sét đùng đoàng đã biến thành một chiếc lưới bao lấy không trung, không hề có một kẽ hở, tàn hồn này vừa va vào lưới điện đó, nhất thời bị điện làm cho cả người run rẩy, liên tục kêu thảm thiết.
Tân Trạm giơ tay lên, ánh điện kia liền thu lại, hóa thành một