Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1709


trước sau


“Bản thể có thể cảm nhận được, bên trong ngôi sao màu vàng ẩn chứa tiên khí còn cô đọng nhiều hơn cả tiên khí ẩn chứa bên trong chín ngôi sao còn lại” Như Ý Tiên Tôn cảm thụ một phen, cũng nói.

“Chỉ cần thao túng thỏa đáng, có lế đây chính là sát chiêu của chúng ta” Tân Trạm cũng nhíu mày nói.

“Tiếp tục đi, nhìn xem có thể hay không cô đọng ra thêm ngôi sao vàng không.”
Như Ý Tiên Tôn gật đầu, một đống đá đỏ bên ngoài cơ thể đều nổ tung.

Bây giờ Tân Trạm đã dùng hết linh thạch và nội đan của yêu thú mà mình tích góp từng tí một rồi, Như Ý Tiên Tôn vẫy tay.

Mọi người lấy ra đá đỏ như ngọn núi nhỏ, bay đến trước người của hắn.

“Tân Trạm đang làm cái gì thế, hấp thu nhiều Linh khí như vậy nhưng thế mà không bạo thể”

Trong đại điện, mọi người thấy Tân Trạm liên tục hấp thụ Linh khí giống như không đáy đều có chút ít kinh ngạc.

Bởi vì Tân Trạm không có sử dụng Tiên khí, vì vậy cậu tâm cũng không có xuất hiện chấm hình ngôi sao, mọi người không thấy biến hóa cụ thể.

Trong lòng bọn họ chỉ kinh ngạc vì nhiều linh khí thế cho dù vào một người ở thần cảnh cấp chín thì cũng không thể hấp thu không ngớt vậy được.

“Vừa rồi không phải Tân Trạm nói đây là thứ tiên tôn cần sao, thực lực của tiên tôn, đương nhiên có thể nhận nhiều linh khí rồi” Nhiếp Phong Đình nói.

“Nhưng là Tân Trạm hấp thu mà” Một người tu sĩ khó hiểu nói.

“Mọi người nhìn kỹ đi, bây giờ ngoài cơ thể là Tân Trạm ra thì khí tức vẫn là Tân Trạm sao?” Liễu Mộng nhắc nhở.

Không ít người ít khi tiếp xúc với Tân Trạm, nên không có nhạy bén như Liễu Mộng và Nhiếp Phong Đình.

Sau khi nghe Liễu Mộng nói, bọn hắn mới chợt phát hiện hình như hơi thở của Tân Trạm đã khác trước.

“Nguyên thần của tiên tôn đã bay vào cơ thể của Tân Trạm”
Mọi người đã hiểu ra, thân thể.

Như Ý Tiên Tôn đã sớm bởi vì sự ăn mòn của năm tháng mà trở nên yếu ớt không chịu nổi, không thể dùng nữa.

Vì vậy tiên tôn đã lấy thân thể Tân Trạm chiến đấu.


“Nhưng mà thân thể Tân Trạm có thể chịu nổi sao? Hơn nữa e là tu vi giảm mạnh xuống” Ai nấy cũng cảm thấy không thể tin

nổi, đồng thời trong lòng cũng lo lắng.

Đội bên ngoài cung điện đang bố trí trận pháp Ngọc Mặc để trong tích tắc nữa_Như Ý Tiên Tôn sẽ thức tỉnh, chợt ngẩng đầu, liếc nhìn phía sau cung điện.

“Có chút bản lãnh, Tàn hồn của chủ nhân thật sự đã được bọn họ thức tỉnh”
Nhưng cũng không được dừng lại, cũng không trở về xem thế nào, chỉ tiếp tục làm chuyện của mình.

Một hư ảnh của thần hồn chậm rãi bay vút đến bên cạnh Ngọc Mặc.

“Ngọc Mặc, tôi đã tỉnh, hơn nữa đã có sức đánh một trận, anh dừng lại kế hoạch của mình đi”
Như Ý Tiên Tôn, phân ra một đám ý thứ, đã tìm được Ngọc Mặc.

“Xin lỗi, tuy rằng lời này rất khó nghe, nhưng mà ông không thắng được” Ngọc Mặc ngồi dậy, bình tĩnh nhìn Tiên Tôn nói.


“Anh xem thường bản tôn?” Như Ý Tiên Tôn cau mày nói.

Ngọc Mặc lắc đầu nói: “Nhiều năm qua, ông vẫn luôn ngủ say, không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.

Tố Thế Ma Tôn ngược dòng đã liên hợp tu sĩ nhà họ Sài, chuẩn bị rất nhiều, tôi đều nhìn thấy hết.

Vì vậy ông của hiện tại sao mà chống lại Tố Thế Ma Tôn ngược dòng được”
“Biện pháp tốt nhất chính là khi hắn đi tới thế giới này, hủy diệt không gian này, làm cho thần hồn hắn cùng bị diệt, đó mới là phương pháp tốt nhất giết hắn”
“Tuyệt đối không có khả năng, thế hệ ngược dòng không đơn giản như anh nghĩ đâu, thu hồi trận pháp này, lát nữa cùng tôi kề vai chiến đấu” Như Ý Tiên Tôn lắc đầu nói.

“Tôi từ chối” Ngọc Mặc thản nhiên nói: “Tôi nói rồi, thực lực của ông không thắng được, trận pháp này tôi đã bố trí hai nghìn năm, quyết sẽ không thua “Ngọc Mặc, anh nhất định phải nghịch ý của tôi?”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện