“Tố Thế, tên khốn nạn này thật là giảo hoạt, ngoài miệng thì nói không muốn để giảm bớt cảnh giác của chúng ta, thực tế lại lén ra tay cướp đoạt” Như Ý Tiên Tôn phấn khởi sau đó không nhịn được mắng.
“May mắn là cậu quyết đoán nếu không phải cậu gần như bóp nát tỉnh túy dẫn phát hư không trở nên hỗn loạn thì chúng †a không thể nào phát hiện ra ông ta nhanh như vậy”
“Hành động!”
Như Ý Tiên Tôn khẽ quát, tiên khí ở trên trán Tân Trạm lại lần nữa trôi qua rồi phát huy Càn Khôn Di Chuyển Quyết, sau đó nhanh chóng đánh về phía bóng dáng của Tố Thế.
“Chết tiệt, tên khốn nạn này điên rồi, thật sự muốn phá hủy hỏa diễm tỉnh túy”
Tố Thế Ma Tôn nhìn thấy cảnh tượng này thì cảm thấy tức giận ở trong lòng.
Vốn dĩ ông ta cảm thấy Như Ý Tiên Tôn chỉ đang thăm dò chứ không dám thực sự phá hủy thứ này, dù sao thì hỏa diễm tinh túy cũng là thứ mà ông ta tu luyện mấy nghìn năm mới có thể có được, hơn nữa bản thân cũng có được sức mạnh mạnh mẽ.
Nhưng không ngờ Tân Trạm lại hung ác như thế, vậy mà thật sự trực tiếp ra tay.
Nếu như Tân Trạm còn chần chừ thì bản thân đã có thể lén lấy được thứ này mà không bị phát hiện.
“Tiền bối, hỏng bét, họ đang đánh về phía chúng ta” Sài Chính Đạo hơi căng thẳng nói.
“Hoảng sợ cái gì chứ?” Họ không có bao nhiêu tiên khí, bây giờ trạng thái của lão phu càng mạnh hơn trước đó, họ dựa vào đâu để giết tôi chứ” Tố Thế Ma Tôn khit mũi.
Ông ta vung tay lên, các loại thuật pháp trong ảo cảnh Ngũ Hành đánh về phía Tân Trạm.
“Nếu đã bay tới thì đừng hòng trở về”
Cùng lúc đó Tố Thế Ma Tôn bay ngược về sau để kéo dài khoảng cách.
Trước đó đã bị lừa gạt một lần nên ông ta sẽ không cận chiến với Tân Trạm nữa.
“Tố Thế, ông thực sự rất cẩn thận, đáng tiếc ông lại quên để ý ở sau lưng” Lúc này Như Ý Tiên Tôn cười nói.
“Đừng có lừa gạt tôi, huyễn