Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1772


trước sau


Người nhà họ Sài đối mặt với sự đuổi giết, hết cách dùng này ma khí là không có khả năng sống sót.

Mà vận dụng này thượng cổ ma đầu hơi thở, tự nhiên cũng †ồn tại nguy hiểm.

Nói đến cùng, Nhiếp Phong Đình cũng là lo lắng thu liễm ma khí không đủ, không đủ để giết chết truy binh, kết quả dẫn tới ma khí ngưng tụ quá nhiều, cực điểm đến sinh ra dị tượng trên trời.

Cứ như vậy, nơi này thực mau sẽ hấp dẫn rất nhiều đại năng đến đây.

Tuy rằng khả năng sẽ xảy ra tình huống đó rất cao, nhưng ít ra bọn họ đều tới sau, người nhà họ Sài cũng không có phương tiện xuống tay.

“Tôi cảm nhận được, bốn phía đều có tu sĩ đang tới gần”
Tô Uyên cũng trầm giọng nói: “Hơn nữa, số lượng không nhỏ.

“Đi, chúng ta đi khu vực sương trắng trước” Tân Trạm gật đầu nói.

“Chúng ta là tới đó?”
Mọi người chuẩn bị rời đi, thì Liễu Mộng dần đần tỉnh lại.

Cô có chút mê mang mở to mắt, bốn phía quen thuộc lại trở nên xa lạ.


“Liễu Mộng, cô tỉnh rồi sao” Tân Trạm ôn hòa cười.

Lúc trước ở trên Tiên Tôn, Liêu Mộng không tiếc tính mạng ngăn cản Ma Tôn, bởi vậy mới bị hôn mê đến bây giờ, nhưng cũng làmcho Tân Trạm cảm động.

Sau đó, có người tường thuật lại tận tình như gì đac xảy ra, Liễu Mộng lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra.

Mọi người ở đây đang tính bay vào sương trắng.

Trên bầu trời, lại có biến hóa sinh ra.

Một người đàn ông to lớn, đột nhiên xuất hiện ở trong mơ “Gia chủ nhà họ Sài”
Nhìn người vừa tới, trong lòng Tân Trạm đột nhiên nhảy dựng.

Trước khi tiến vào Thánh Cảnh, mình đã từng gặp qua người này, không nghĩ tới ông ta lại xuất hinh ở đây bằng ảo ảnh.

“Đã chết? Nhà họ Sài tôi mọi người đều đã chết”
Sau khi gia chủ nhà họ Sài xuất hiện, đầu tiên là khiếp sợ đảo qua bốn phía, nhìn thi thể nằm khắp

mặt đất, trong lòng nổi lên cuồng phong.

Đại trưởng lão mang theo mấy chục người tinh nhuệ của nhà họ Sài tới đây, hơn nữa nhà họ Sài nhiều thiên tài đệ tử cùng đông đảo hộ vệ như vậy, thế nhưng tất cả đều không còn.


Việc ở đây ông ta có thể đoán được mọi người đều bị nổ tung, ông ta đã dự tính hết cả rồi, nhưng ông ta vẫn tồn tại mọt tia may mắn.

Nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy tất cả sự tính, gia chủ nhà họ Sài vô cùng phẫn nộ, ngọn lữa tromg lòng bốc cháy dữ dội.

Anh ta tức giận.

Đưa ánh mắt qua nhìn Tân Trạm.

Người này thật sự đâng chết, hại chết nhiều thiên tài, tinh anh nhà họ Sài như vậy.

Người này thật là tộ đáng chết vạn lần.

“Tôi cho anh chết: Gia chủ nhà họ Sài hét lớn, hư ảnh kia dâng lên mọt cánh tay, linh khí từ bốn phương tám hướng điên cuồng tuôn ra, ngưng tựu trên tay anh ta thành một quả cầu thật lớn.

Dấu tay.

Âm vang!
Gia chủ nhà họ Sài đột nhiên ép xuống, quả cầu trong tay xẹt qua không trung, nổ vang hướng phía Tân Trạm đánh đến.

Đôi mắt Tân Trạm nhanh như chớp đảo qua một cái, liền tung ra một chưởng.

Một chưởng trong tay bay ra, hợp thể với quả cầu.

Tạo nên một tiếng nổ ầm vang rung chuyển cả trời đất, làm con người thở không ra hơi, giống như cuồng phong càn quét khắp bốn phía.

Hơi thở thực mau ảnh hưởng tới sương trắng ở cách đó không xa..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện