“Phía trên đều là ác ma có tu vi cao, chúng ta lên càng cao sẽ càng nguy hiểm” Lương Nhược Mỹ nhịn không được lên tiếng nhắc nhở anh.
“Không sai, nhưng lên trên thì khoảng cách với bầu trời càng gần”
Tân Trạm nhẹ giọng nói, lời nói làm cho Lương Nhược Mỹ có chút bối rối.
Cách bầu trời càng gần, vậy là có ý gì?
Lát nữa khi tôi đột phá, cô nhớ kỹ phải dùng toàn bộ tu vi phát tác ra ngoài, không được giữ lại chút nào.
Cũng không cần lo lắng gì cả” Tân Trạm lại nói tiếp.
“Anh muốn đột phá sao?”
Lương Nhược Mỹ nghe vậy thiếu chút nữa ngất xỉu.
Anh chàng họ Tân này, rốt cuộc đang muốn làm gì?
Anh không biết là chúng ta đang bị mấy trăm ác ma truy sát phía sau đã càng lúc càng gần à.
Tính để bị chúng ăn thịt chúng ta luôn hay sao?
Lúc này mà anh ta lại muốn đột phá, Trên trời có kiếp lôi, phía dưới thì có ác ma, bộ chê chết còn chưa đủ nhanh à?
Đùng đùng!
Nhưng trước khi Lương Nhược Mỹ kịp nói bất cứ điều gì, trên trời đã kéo mây đen vần vũ, một vòng sấm sét lóe lên.
“Xong rồi! Lần này hai ta coi như xong đời rồi!” Lương Nhược Mỹ nhìn thấy kiếp lôi đó, mặt cũng trở nên trắng bệch.
Bây giờ có muốn