Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1906


trước sau


“Cám ơn Tân trưởng lão”
Những người tộc Huyết Man này đều vui mừng khôn xiết.
Vốn dĩ tưởng nhị trưởng lão này sẽ nhẹ nhàng bỏ qua, nhưng hiện tại xem ra quả thực là muốn ra mặt giúp đỡ bọn họ.
Sau đó, Tân Ngọc Xuyên mang theo người tộc Huyết Man trực tiếp đi tìm Tân Minh.
“Người của tôi, làm bị thương Thiếu chủ tộc Huyết Man?
Còn trình ra lệnh bài của tôi” Tân Minh sau khi nghe xong liên sửng sốt nhà họ Tân có rất nhiều người làm việc cho anh ta, nhưng để giữ được lệnh bài của anh ta thì không có được mấy người, mà tộc Huyết Man này lại ở gần Quỷ Hải, dường như gần đây không có ai tới đó làm việc cả.
Quỷ Hải?
Trong lòng Tân Minh đột nhiên nhảy lên, sẽ không là Tân Trạm chứ.
“Tân Minh, chuyện này đã là ầm ï thành chuyện lớn rồi, muốn che giấu cũng che không được.

Đây là tin tức thần thức chấp sự Tống để lại lúc đó.

Cậu nhìn xem, xem người này là ai”

Tân Minh nhận lấy tia thần thức từ Nhị trưởng lão, ngay khi nhìn thấy trong lòng anh ta nhất thời chùng xuống.
Khí tức này anh ta rất quen thuộc, đây chẳng phải là Tân Trạm sao?
“Nhị trưởng lão, người này quả nhiên có quan hệ với tôi, nhưng cho dù bất kể cậu ấy có làm gì, tôi cũng nguyện ý thay cậu ấy nhận trừng phạt” Tân Minh đứng lên, hít sâu một hơi.
Dù Tân Trạm có làm ra cái tai họa gì đi chăng nữa, với tư cách là anh cả của em ấy, anh đều sẵn sàng gánh vác thay em mình.
“Cậu? Cậu sợ là nhận không nổi đâu.”
Nhị trưởng lão cười lạnh nói: “Hiện tại người tộc Huyết Man đã dẫn người đến đây, bọn họ đều đang nhao nhao ồn ào phải nghiêm trị người này, Thiếu chủ bọn họ bị đánh trọng thương nửa năm không thể tu luyện, cậu định bồi thường lại thế nào?”
“Hôm nay tôi tới là để nói với cậu, cậu nhất định phải giao người ra”
“Tôi không biết cậu ấy ở đâu” Tân Minh nói.
Bắt anh ta phải giao Tân Trạm ra, đương nhiên là chuyện bất khả thi.
“Tân Minh, cậu không

muốn nói, nhưng tôi cũng có thể đoán được là ai” Nhị trưởng lão cười lạnh nói.
“Cậu nguyện ý gánh tội cho cậu ta.

Người này nhất định phải có quan hệ mật thiết với cậu.


Nghe nói đứa con hoang kia của cha cậu vừa mới được cậu dùng cỗ xe rồng đón về.
Lúc trước cậu ta vừa khéo đi qua Quỷ Hải, chắc là không phải người này đi chứ”
“Em ấy là em tư của tôi, tôi hi vọng ông đừng dùng cái loại xưng hô này” Tân Minh cau mày nói: “Bất luận tộc Huyết Man muốn thế nào, tôi đều sẽ gánh vác, ông đừng đụng đến Tân Trạm.


“Trưởng lão, tra ra được, người này đang ở cùng một chỗ với Tân Sở Phi, hiện tại đang đi về phía về đất tổ”
Lúc này, một tên thủ hạ bước vào bẩm báo.
Vẻ mặt của Tân Minh đột nhiên thay đổi, anh đang định nói gì đó.
“Tân Minh, cậu không cần nhiều lời, đứa nhỏ này vừa đến nhà họ Tân, đã ỷ vào thế lực nhà họ Tân mà làm xẵng làm bậy, tôi thân là trưởng lão chấp pháp, tuyệt đối không bao giờ dung túng, nuông chiều sinh hư, phải xử lý nghiêm minh”
“Cậu ta là em trai cậu, là con trai của Tân Hoàng, càng phải hiểu được cái lý lẽ này, nếu cậu ta dám phản kháng, đừng trách tôi tuyệt tâm.”
Nhị trưởng lão phất phất tay áo, xoay người dẫn người rời đi.
“Bây giờ thì rắc rối rồi: Tân Minh cũng lập tức đuổi theo.
“Tân Trạm không biết nhiều chuyện về Tân Hoàng Đô, lúc này chọc giận man tộc.

Nhị trưởng lão lại thuộc nhánh thứ hai, lần này bắt được cơ hội, nhất định sẽ trừng phạt em tư thật mạnh”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện