Mình và Tân Sở Phi tuổi tác ngang nhau, từ nhỏ là bạn tốt cả nhau, không có gì là không nói được.
Đương nhiên biết Tân Sở Phi nhiều lần nhắc tới anh tư, giọng điệu cũng bày tỏ sự tò mò mạnh mẽ.
“Ừm, vợ của Tân Hoàng đã qua đời sớm.
Những người con này lại rất coi trọng tình thân.
Tuy tên nhóc này không phải cùng cha mẹ sinh ra, nhưng ba nhìn ra, bất kể là Tân Minh hay Tân Sở Phi đều rất để ý người anh em thứ tư này”
Lương Trạm Hưng đương nhiên sẽ không thể không quản chặt miệng mình, nói ra chuyện cơ mật của nhà họ Tân, nhưng cũng có một số chuyện có thể nói với con gái mình.
Nhưng Lương Nhược Mỹ nghe được một nửa thì cảm giác có gì đó không đúng, cha có phải đang suy nghĩ chuyện gì không.
“Ba, ba, nói con nghe chuyện về anh tư của Tân Sở Phi như vậy làm gì?”
“Ha ha, đúng là không giấu được con”
Lương Trạm Hưng cười toét miệng: “Nhược Mỹ, tuy con sinh ra trong gia đình vương hầu, xuất sắc hơn nhiều người bình thường, nhưng cũng có điểm xấu chính là con gái của Chiến vương thì không thể gả cho một tên vô danh tiểu tốt”
“Anh tư của Tân Sở Phi, tính khí rất hợp gu của ba.
Ba rất thích, cho nên định để con đi gặp cậu ta”
“Ba, ba giới thiệu người nào cho con mà ba nói là không thích đâu” Lương Nhược Mỹ bất đắc dĩ nói.
“Lần này không giống trước.
Ba thật sự rất thích tên nhóc này.
Hơn nữa tài năng vô cùng cao, nếu con có thể kết thành bạn đời với cậu ta, cha cũng mãn nguyện” Lương Trạm Hưng hít một hơi thật sâu.
“Nhược Mỹ, ba từng nói, năm đó bị kẻ thù truy sát, hại mẹ con mất sớm.
Bây giờ baa chinh chiến Nam Bắc, nói không chừng một ngày nào đó cũng ra đi.
Chiến vương phủ có thể không có, ba không quan tâm.
Nhưng ba không hy vọng sau khi ba mất thì con lại bị người ta ức hiếp”
Lương Trạm Hưng tỏ ra phiền muộn.
“Ba, ba đang nói cái gì vậy, ba là tu sĩ hợp thể kỳ đỉnh phong, cường giả vô địch, sao mà chết được” Lương Nhược Mỹ đau xót mũi nói.
“Con