Tân Trạm nghe vậy thở dài một tiếng.
Những dược sư khác có thể luyện qua, nhưng mình chạy từ Lam tinh đến, làm gì đã từng học những thứ cơ bản này chứ.
“Vậy thế này đi.
Anh Trương, trong tay của anh, có công thức của hai loại đan dược này không?” Tân Trạm bất lực hỏi.
Anh tìm trong nhận thức, vậy mà lại phát hiện không có công thức của hai loại đan dược này.
Chắc là lúc đó cha cho rằng hai loại đan dược này quá cơ bản, không có giá trị gì cả.
“Ở đây tất nhiên là có rồi”
Sắc mặt dược sư Trương nhất thời trở nên cổ quái, nhưng nể mặt chị Hy, vẫn lấy ra hai quyển ngọc giản.
Tân Trạm cảm ơn, cầm lấy ngọc giản xem qua một lượt, nhớ mọi thứ bên trong, lại trả lại.
“Khi nào thì đến lượt tôi?” Tân Trạm hỏi.
“Phía trước cậu còn có bảy người nữa” Dược sư Trương nói.
“Nửa giờ, chắc là đủ rồi” Tân Trạm tự nói với mình một câu.
“Đạo hữu Tân, không phải là cậu chưa từng luyện qua hai loại đan dược này đấy chứ?” Dược sư Trương không nhịn được hỏi.
“Qủa thật chưa luyện qua.
Vậy đạo hữu Trương, tôi đi tìm một chỗ luyện tập một chút, nửa tiếng nữa quay lại”
Tân Trạm chắp tay, sau đó quay người rời đi.
Dược sư Trương suýt chút nữa ngất xỉu.
Dược sư Tân này là thế nào vậy?
Chưa từng tham gia thi, không biết quy tắc thì thôi đi, đến cả đan dược cơ bản nhất còn chưa từng luyện, thậm chí còn không biết công thức?
Thế này mà cũng có thể thi qua dược tôn, đúng là gặp ma rồi.
“Anh Trương, thằng nhóc này cũng quá kỳ lạ rồi, cậu ta dự định trong vòng nửa tiếng, luyện chế ta dược tôn cấp bậc tiên đan, thật sư là không thể tin nổi mà”
Hai người ở trong đại điện nói chuyện, những dược sư khác đang chờ đợi cũng đều nghe thấy, lúc này sắc mặt mọi người kỳ lạ.
“Thanh Thủy Đan và Ngọc