Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1965


trước sau


Cuộc sống như thế quả thực khiến cho cô ấy sống không bằng chết.

“Không loại trừ loại khả năng này, chẳng qua chuyện đến nước này cũng chỉ có hai con đường” Lỗ đại sư nói: “Hoặc là đi tìm tiên đan hoàn mỹ để giúp cô diệt trừ tận gốc vết thương này, nhưng tôi đây vô dụng, thật sự rất xấu hổ, tôi đã nghiên cứu ba năm nhưng cũng chưa từng đụng được vào tiên đan hoàn mỹ dù chỉ một chút.”
Lỗ đại sư thở dài nói: “Mặt khác chính là tìm tiên đang khác có tác dụng tốt hơn để thay thế hai loại tiên đan này”
“Nhưng khi đó chúng ta đã thử nhiều như vậy, không phải là hai loại này có hiệu quả nhất sao, tiên đan khác có được không?”
Sắc mặt Tân Sương Nhan rất khó coi, tâm trạng trầm đến đáy vực.

Lỗ đại sư đưa ra hai biện pháp thì đều là biện pháp bất đắc dĩ khiến cho cô ấy có một cảm giác tuyệt vọng.

Vết tích trên mặt cô ấy không những không có khả năng biến mất mà thậm chí ngay cả che dấu thì cũng càng ngày càng khó khăn.

Điều này khiến cho tâm trạng Tân Sương Nhan rất tệ.

“Tam công chúa cũng không cần ưu phiền quá mức, dù sao bây giờ hiệu quả của tiên đan cũng còn tận bảy ngày.


Trong khoảng thời gian này, ông già đây cũng sẽ lấy hết tất cả những khả năng để tìm phương pháp thay thế”
Lỗ đại sư hít sâu một cái, giọng điệu trịnh trọng nói.

Mấy năm qua tiếp xúc dần với cô ấy, ông ta cũng rất đau lòng cho vị tam công chúa này, ông ta coi cô ấy giống như là con gái vậy, ông ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực để tìm kiếm biện pháp.

“Làm phiền đại sư” Tân Sương Nhan hít sâu một cái, cười khổ nói.

“Nếu đan dược của cô không còn nhiều, ngày hôm nay tôi sẽ luyện chế thêm mấy lò, một hồi nữa cô cho người sang lấy về đi”
Lỗ đại sư lấy lệnh bài ra rồi truyền vào đó một âm thanh, chuẩn bị để thuộc hạ của Hội dược sư mang tài liệu luyện đan tới.

Lệnh bài sáng

lên rất nhanh, bên trong truyền quay lại một chút âm thanh, Lỗ đại sư hơi nhướng mày.

“Xảy ra chuyện gì, Lam Ngọc Ninh Thảo đã bị người khác mua hết rồi, một cây cũng không còn?”
“Đại sư, là tiên thảo không dủ dùng hay sao ạ?”
Một bên, Tân Sương Nhan nghe vậy cũng hơi sốt sắng.


Bàn tay cô ấy có đan dược cũng chỉ đủ để chống đỡ thêm ba, bốn lần, nếu như không có đan dược mới thì bàn tay này sẽ bị phế mất.

“Tam công chúa chớ sốt sắng, ông già đây qua xem một chút, hẳn là có sai lâm ở đâu đó”
Lỗ đại sư vội vội vàng vàng chạy tới bán quầy hàng, chị Hy vẫn còn đang làm việc.

Nhìn thấy hội trưởng đích thân tới, chị Hy hấp tấp hành lễ.

“Lữ Hy, có chuyện gì thế này? Lam Ngọc Ninh Thảo mà ta cần bị ai mua mất rồi” Lỗ đại sư phất phất tay bảo Lữ Hy ngừng hành lễ, có chút tức giận mà nói.

Tuy rằng Lam Ngọc Ninh Thảo rất hiếm nhưng cũng thuộc loại tiên thảo ít được dùng, bình thường mua người không nhiều.

Hơn nữa ông ta cũng biết thứ ấy có ích với Tân Sương Nhan, vì thế nên cố ý lợi dụng thân phận hội trưởng để tăng lên thành quyền hạn tối cao mới có thể mua.

Tiến hành đồng bộ như vậy ông ta mới thực sự yên tâm.

Mấy ngày trước đây ông ta mới xem qua thì thấy có tận chín cây, vì thế cũng không hề để ý.

Nhưng không nghĩ tới chỉ chớp mắt mà chín cây này đều có thể bị người khác mua mất?
“Đại sư, tiên thảo này rất quan trọng sao? Người mua là dược sư mới tới còn khá trẻ.”
Lữ Hy thấy Lỗ đại sư phẫn nộ như vậy, có chút sốt sắng..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện