Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1981


trước sau


Chỉ là tốc độ thích ứng của Tân Trạm vô cùng nhanh, ngay từ đầu khi giết một con yêu thú thì anh đã hao tổn mười mấy thanh trường kiếm, nhưng bây giờ chỉ một thanh trường kiếm là có thể chống đỡ xong một trận đấu rồi.

Tân Trạm dường như cũng cảm thấy mình thu hoạch được không tệ Cho dù là bảo vật cao cấp nhất, vẫn chỉ là một cây sắt bình thường ở nhân gian, dưới sức lực lớn thì tự nhiên sẽ sinh ra khác biệt, nhưng bên trong Kim Chi Bản Nguyên lại không có quá nhiều khác biệt, đơn giản chỉ là chuyện ít hay nhiều mà thôi.

“Rót linh khí vào cũng tốt, lấy lực lượng thúc giục cũng được, muốn quen thuộc được với Khí kim loại như này thì phải hiểu rõ giới hạn chịu đựng của nó, muốn phát huy uy lực lớn nhất của nó thật ra cũng là một loại thấu hiểu”
Thủ đoạn này của tam tỷ đúng là vô cùng cao siêu.

Tân Trạm âm thầm bội phục, mặc dù bây giờ quần áo đã thấm ướt, thảm hại chịu không nổi nhưng cũng có thu hoạch khá lớn, cho nên tóm lại vẫn vô cùng vui sướng.

“Tiếp tục đi” Lân này tới phiên Tân Trạm chủ động mở miệng, đắc ý nói: “Chị ba, em cảm thấy mình đã nhập môn, việc chém giết yêu thú cũng đã không đáng kể gì”
“Được”
Tân Sương Nhan cười tủm tỉm nói: “Nếu em đã tự tin như vậy thì lần này trực tiếp đánh ba đầu đi.

Sắc mặt Tân Trạm tối sầm ngay lập tức, cười khan mà nói: “Em nói đùa thôi”

“Nhưng chị lại rất nghiêm túc” Tân Sương Nhan mỉm cười trả lời.

Cô ấy vung tay lên, trận pháp lại xuất hiện lần nữa, những nguyên thú ba đầu đã sớm có mặt ở bốn phía, chúng bị ngăn bên ngoài đang không ngừng kêu gào, hưng phấn vọt vào.

“Ba đầu, cái này không phải bị tăng gấp ba độ khó sao?”
Khóe miệng Tân Trạm giật giật, âm thầm chửi mình trước đó ba hoa làm gì.

Mười phút sau Tân Trạm ngã trên mặt đất, trên người có mấy vết máu, thở hổn hển.

Nguyên thú ba đầu đều bị mình giết rồi, nhưng mình cũng tìm đường sống từ chỗ chết, tiêu hao hết tận chín trường kiếm.

“Làm rất tốt” Tân Sương Nhan mở miệng nói: “Mặt khác chị nói

cho em một việc, chị mang theo không nhiều trường kiếm đâu, em đã dùng hết chính cây rồi, nói cách khác, chờ sau khi kiếm này sử dụng hết, em chỉ có thể nhặt những mảnh vỡ dưới đất mà dùng đấy”
“Em dựa vào! Có cần ác liệt như vậy không chứ?” Tân Trạm khóc không thành tiếng.


Lúc trước, anh còn cảm thấy thủ pháp này còn muốn dễ hơn bang chủ Vân Chí bang Qủy Hai luyện Thủy Chi Bản Nguyên, bây giờ nhìn lại thì cũng không kém là bao.

“Đừng phàn nàn nữa, em chỉ có thời gian ba ngày, đây là không gian huyết ngọc, nguồn cội của trời đất nên sẽ nồng đậm hơn bên ngoài gấp nhiều lần, nên mới có thể cho em thấu hiểu Kim Chi Bản Nguyên, nhưng dù sao tiếp tục tra tấn trong này ba ngày cũng mạnh hơn là chịu khổ tu luyện ba năm bên ngoài.” Tân Sương Nhan nghiêm túc nói.

“Nhớ lại anh hai của em đi, bởi vì lúc tuổi còn nhỏ từng mạo hiểm xông vào mộ địa, dẫn đến chậm trễ thời gian mười năm tu luyện tốt nhất, sau khỏi bệnh thì tu vi còn thấp hơn chị một cấp độ, nhưng với tính tình kiên cường của anh ấy bây giờ cũng đã chênh lệch không lớn nữa rồi, em chỉ gặp có chút trắc trở ấy thì tính là cái gì chứ”
“Đã hiểu rõ, lần này em sẽ tới năm đầu.”
Tân Trạm thở sâu một hơi.

Anh cũng nhận ra, càng ở giữa lúc sống và chết, mình thấu hiểu càng ngày càng nhanh.

Anh hai có thể làm được thì dựa vào cái gì mà mình làm không được.

Nhìn những nguyên thú bị Tân Trạm chém giết lần nữa.

Tân Sương Nhan đứng trên chạc cây nhìn lại có hơi xấu hổ.

Có lẽ Tân Trạm không biết mình lừa nó mà tức giận nhỉ?.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện